Lúc này giọng nói của sư phụ Vân Thiên Tà, lười biếng nói: “Tên nhóc thối nhà con cứ tiếp tục chơi như này thì thời gian của phù chú sẽ hết, đến lúc đó con xong đời rồi.”
“Ah~ thứ này còn hạn chế thời gian sau sao?” Dương Bách Xuyên sửng sốt hỏi.
“Hừ, tên ngu xuẩn tóc dài kiến thức ngắn, đây chỉ là phù chú cấp thấp mà thôi, nhiều nhất cũng chỉ duy trì thời gian mười hơi thở, cho dù là phù chú cao cấp cũng không thể sử dụng được vĩnh viễn, tốc chiến tốc thắng, khả năng dùng chân hỏa thiêu nó, nói không chừng có ma tinh tồn tại.” Vân Thiên Tà nói.
“Ma tinh? Đó là cái gì vậy?”
“Tên nhóc nhà con lấy đâu ra nhiều lời vô nghĩa như vậy, nhanh chóng chấm dứt trận đấu này đi, chờ một lúc ta sẽ nói cho con biết về ma tinh.” Vân Thiên Tà chửi bới.
“Được được được, con chấm dứt ngay lập tức.” Dương Bách Xuyên bị sư phụ mắng cũng không dám chơi tiếp, nhỡ đâu thời gian phù chú hết, đến lúc đó đến lượt anh là người khóc.
Anh cười ha ha với quái vật ma hóa: “Quái vật ma hóa, chấm dứt trận chiến này đi!”
Sau khi nói xong, đột nhiên anh vọt tới, trực tiếp đơn giản thô bạo ôm lấy quái vật ma hóa, hai hỏa diễm trong tay phát tác, cố gắng thiêu đốt nó.
“Rống rống rống...”
Trong nháy mắt quái vật ma hóa liên tục kêu thảm thiết, không ngừng bị Dương Bách Xuyên đánh, nhưng đối với Dương Bách Xuyên có phù phòng ngự mà nói giống như gãi ngứa.
Ngay lập tức quái vật ma
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4126761/chuong-714.html