Vừa muốn cười thành tiếng, khóe mắt anh nhìn thấy trong tay ông cụ Vương Huyền Cơ b ắn ra một phát, không biết là vật gì bắn lên đùi Vương Tông Nhân, lập tức Vương Tông Nhân cũng không tự chủ được quỳ gối trước mặt Dương Bách Xuyên.
Chỉ nghe ông cụ cười ha ha nói: “Anh bạn nhỏ Bách Xuyên, đứa nhỏ Tông Nhân này nói cũng muốn bái nhập môn hạ của cậu.”
Dương Bách Xuyên muốn bật cười, sao có thể không hiểu ý của ông cụ, rất rõ ràng là ông cũng muốn Vương Tông Nhân bái sư.
Nhưng Vương Tông Nhân không có phản ứng gì, ông cụ sốt ruột trực tiếp ra tay để cho cậu ta quỳ xuống.
Đối với việc này Dương Bách Xuyên cười nói: “Theo lý thì tu vi của tôi vẫn còn kém cỏi, không đủ thu nhận đệ tử, nhưng các cậu đều là người quan trọng của tôi, tôi không thể không đồng ý. Tuy nhiên cái gì cũng có ngoại lệ, hôm nay tôi tự mình ngông cuồng thu nhận hai người làm đệ tử, nhưng mà trước mắt chỉ có thể ghi danh, tôi phải đến Nam Quốc một chuyến, trở về mới nói đến chuyện nhận đệ tử, trong khoảng thời gian đó, hai người có thể đến Cố Đô tìm chị em nhà họ Lục.”
Hai người vừa nghe vậy, Dương Bách Xuyên xem như đã đồng ý, chỉ thiếu nghi thức thu nhận đệ tử, lúc này bọn họ mừng rỡ, vội vàng nói cảm ơn: “Cám ơn sư phụ ~”
“Đứng lên đi~” Trong lòng Dương Bách Xuyên cũng rất vui vẻ, Độc Cô Hối là kiếm tiên, mà ở trong mắt anh, Vương Tông Nhân chỉ có thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4126660/chuong-613.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.