Nhà họ Nhiếp đưa lên một gốc nhân sâm có niên đại 300 năm khiến giới mồ điệu không ngừng thở dài. Trên Địa Cầu ngày nay, có được một cây sâm 300 năm tuổi không thường thấy.
Bên chỗ người nhà họ Diệp, Diệp Tái Thiên nhìn cháu trai Diệp Khai, ý bảo Diệp Khai đi lên tặng quà mừng.
Diệp Khai thấy được chỉ thị của ông nội, bước lên một bước nói: “Triệu gia gia, chúc ngài phúc như Đông Hải thọ tỷ Nam Sơn. Đây là một viên tinh thạch bẩm sinh với số lượng không nhiều của nhà họ Diệp, hy vọng nó có thể trợ giúp được cho Triệu gia gia.”
Diệp Khai bình tĩnh nói, nhưng ai cũng có thể thấy được sự đắc ý trên mặt anh ta, chậm rãi mở hộp gỗ nhỏ trong tay ra, ngay lập tức bên trong lộ ra một hòn đá hình thoi nhỏ như hạch đào, tỏa ra một vầng sáng nhạt ngay cả ở ban ngày.
Chờ Diệp Khai mở ra, Triệu Trường Sinh động lòng, tinh thạch bẩm sinh, đây chính là trân bảo cực kỳ hiếm có ở trong giới võ cổ.
“Không ngờ lại là tinh thạch bẩm sinh?” Giữa sân có người kinh ngạc hô lên.
“Nhà họ Diệp cũng quá xa hoa?” Ngay sau đó có một võ cổ giả than thở.
“Đây là bỏ cả vốn gốc ~”
“Chả vậy, trước kia tôi chỉ nghe nói qua tinh thạch bẩm sinh, chưa bao giờ gặp, qua, thì ra có hình dạng như vậy.”
“Người anh em, tinh thạch bẩm sinh là thứ gì, tại sao mọi người đều có bộ dạng kinh ngạc cảm thán?”
“Ngay cả tinh thạch bẩm sinh cũng không biết?”
“Khụ khụ, tôi thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4126604/chuong-557.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.