So với hai lần gặp mặt trước, lần này Vương Tông Nhân vui vẻ hơn rất nhiều, có thể là bởi vì hai lần trước có ba mẹ cậu ta ở đây, hơn nữa, tính cách của cậu ta vốn hướng nội nên hai người không nói nhiều.
Lần này lại giống được giải tỏa, ở trên xe chủ động nói chuyện với Dương Bách Xuyên về lý do cậu ta không đi học.
Vương Tông Nhân thần bí hỏi Dương Bách Xuyên: “Anh Bách Xuyên, anh có biết tại sao em không đi học không?”
Lúc nói chuyện, Vương Tông Nhân còn lộ vẻ kích động và phấn khích.
Dương Bách Xuyên cười cười phối hợp hỏi: “Tại sao?”
“Ha ha, một ông cụ của nhà họ Vương chúng tôi đã biến mất gần ba mươi năm trước mới trở về, ông ấy là một võ cổ giả rất lợi hại, còn là một thầy bói toán rất tài, sau khi nhìn thấy em còn nói em là kỳ lân nhỏ của nhà họ Vương, còn nói số phận của em cao ngút trời, tương lai rộng mở, chuẩn bị tiến cử em đến Thần Long Đàm.”
Lúc nói chuyện, Vương Tông Nhân không che giấu được sự kích động.
Đối với võ cổ giả, Vương Tông Nhân là con cháu của nhà họ Vương nên đương nhiên không xa lạ gì, cũng là lần trước lúc ăn cơm, cậu ta đã nghe được thân phận của Dương Bách Xuyên nên nói chuyện cũng không kiêng dè gì.
Dương Bách Xuyên cũng nghe được từ miệng Triệu Nam nói, nhà họ Vương ở Yên Kinh là một trong tứ đại gia tộc võ cổ giả, nhà họ Vương thâm sâu thần bí, nói nhà họ Vương đặc biệt chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4126588/chuong-541.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.