Nhìn Thủy Vô Ngân, Dương Bách Xuyên hít sâu một hơi nói: “Anh tự phế nội lực đi, tôi tha cho anh một mạng.” Anh cũng không muốn dính tới quá nhiều mạng người.
“Ha ha ha ~ Dương Bách Xuyên, con mẹ nó anh vẫn không buông tha cho tôi? Ông đây đường đường là võ cổ giả, anh để tôi tự phế bỏ nội lực thì khác gì là giết tôi? Nếu anh muốn bức ép ông đây thì cùng lắm cả hai cùng chết.”
Thủy Vô Ngân tàn nhẫn nói xong, ngay sau đó tất cả quái thủy tinh ầm ầm nổ tung.
Lúc này sắc mặt Dương Bách Xuyên liền biến đổi, cũng thấy được Thủy Vô Ngân ấn một cái nút màu đỏ ở vách tường.
Sau đó trong phòng tối vang lên tiếng “Toa toa”.
Từng con sâu sinh trưởng màu đỏ với đôi cánh trong suốt chui ra từ mỗi xác chết, giống như kiến, rậm rạp chằng chịt làm da đầu người ta tê dại.
Những con sâu màu đỏ này có ngoại hình giống kiến, nhưng kích cỡ lại giống như ruồi vậy, gần như là nổ tung chui ra từ mỗi xác chết, hết tổ này đến tổ khác, trong nháy mắt trở thành thế giới của trùng đỏ.
Trong nhận thức, Dương Bách Xuyên phát hiện, những con trùng đỏ này nên được gọi là xác trùng mới thích hợp hơn, trên người đều nhàn nhạt mang theo một luồng khí âm hàn.
Trong nháy mắt da đầu Dương Bách Xuyên tê dại, không thể nghi ngờ gì nữa, những con xác trùng này có kịch độc.
Sau khi từ trong xác chết đi ra, từng gốc Huyết Linh Hoa trên xác chết lập tức biến mất, lại bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4126564/chuong-517.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.