“Ha ha, hôm qua lúc trở về cháu đã bắt được, vốn sáng hôm qua muốn tới thăm hai vợ chồng chú thím, nhưng lại cùng bà nội đi thắp hương, buổi chiều trở về cháu có đến hồ Tiên Nữ tắm rửa thì bắt được cá Rồng trong hồ.” Dương Bách Xuyên cười nói.
“Nhóc Xuyên, mau ngồi xuống đi, để thím múc cơm cho cháu ăn~” Mẹ Lưu nhìn thấy Dương Bách Xuyên trở về thì rất vui mừng.
“Thím à, không cần, cháu vừa mới ăn cơm xong, chỉ là đến thăm chú thím, đừng khách sáo thế à.”
“Vậy hai chú cháu nói chuyện đi, thím đi pha trà cho hai người ~”
Anh ngồi xuống nói chuyện phiếm với Lưu Chấn Quốc, đương nhiên không thể không nhắc tới Lưu Tích Kỳ.
“Nhóc Xuyên, Thiết Đản ở Cố Đô thế nào rồi? Hơn hai tháng rồi, thằng nhóc thối đó đã không gọi về nhà?” Lưu Chấn Quốc nhìn như tùy ý hỏi một câu.
Nhưng Dương Bách Xuyên lại thấy được sự quan tâm từ trong ánh mắt của ông ta, dù sao trong lòng ba mẹ nào trong thiên hạ cũng vậy, con cái đi xa, tuy rằng ngoài miệng không nói nhưng sao có thể không lo lắng chứ?
Hơn nữa anh nhìn ra được, Lưu Tích Kỳ hình như chưa từng nhắc tới chuyện hai người bọn họ cùng nhau mở công ty, nếu không Lưu Chấn Quốc sẽ không hỏi như vậy.
Dương Bách Xuyên nghĩ lại đã hiểu, chắc chắn trong lòng Lưu Tích Kỳ vẫn còn băn khoăn, có lẽ ở trong lòng anh ta cho rằng hai người cùng nhau mở công ty nhưng anh ta vẫn chưa bỏ ra một xu nào chính là đang chiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4126267/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.