Sau đó, anh ta trơ mắt nhìn Dương Bách Xuyên nghênh ngang bỏ đi. Đúng vậy, Mã Tiểu Lục cảm thấy Dương Bách Xuyên thật sự không coi nhà họ Mã bọn họ ra gì.
Ba người Dương Bách Xuyên, Lâm Hoan và Lưu Tích Kỳ ra ngoài câu lạc bộ Lam Nguyệt, sau đó lái xe rời đi.
Trên xe, Lâm Hoan áy náy nói: "Ngày mai tôi sẽ đi tìm ông già nhà tôi."
Dương Bách Xuyên biết cô đang nói đến chuyện phê duyệt sản phẩm. Hôm nay anh đánh người nhà họ Mã, đối phương sẽ càng chặn đứng chuyện này, anh sẽ không ngây thơ cho rằng đánh Mã Tiểu Lục xong là mọi chuyện kết thúc, mà ngược lại nhà họ Mã có thể đánh trả bất cứ lúc nào.
Dương Bách Xuyên nghĩ đi nghĩ lại chuyện này, cuối cùng lên tiếng: "Cậu đừng nhúng tay vào chuyện này nữa, tôi đã có cách giải quyết. Nhà họ Mã là thế gia cổ võ, nói là bối cảnh ngang trời cũng không ngoa chút nào, có lẽ cậu đi tìm ông cụ nhà cậu cũng chưa chắc có tác dụng."
Nói xong, anh nhìn Lưu Tích Kỳ cười gượng: "Xem ra vẫn phải tìm nhà họ Vương rồi."
Lưu Tích Kỳ gật đầu: "Lần trước cậu muốn nói chuyện này cho Lý Gia, tôi tưởng là chuyện nhỏ nên cản cậu, bây giờ lại quay về điểm xuất phát. Nhưng mà này, cổ võ mà cậu nhắc tới là chuyện gì thế? Hôm nay mấy người đánh nhau hệt như phim võ hiệp!"
"Hì hì, cậu nói đúng rồi đó, thế giới này thật sự có loại người giống trong phim võ hiệp, hôm nay tôi cũng mới biết, có điều không lố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4126211/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.