Liễu Linh Linh do dự giây lát rồi nhoài lên lưng Dương Bách Xuyên. Cô cảm nhận được đôi tay của Dương Bách Xuyên đặt lên chân mình, toàn thân chợt run lên.
Nhưng sau đó tâm trạng bỗng tốt hơn một cách lạ kỳ. Quả thật trước đó ở khu tham quan, vẻ do dự và mâu thuẫn trong mắt Dương Bách Xuyên khiến cô khó chịu trong lòng.
Nhưng bây giờ nằm trên lưng anh, cô lại cảm thấy rất yên tâm. Cũng chỉ có cảm giác an toàn này mới giúp tâm trạng cô chuyển biến tốt hơn.
Có lẽ con gái là thế đấy.
Một giây trước vẫn còn mắt đỏ hoe rơi lệ, một giây sau tâm trạng đã phơi phới.
Dương Bách Xuyên không biết sự thay đổi cảm xúc của Liễu Linh Linh. Sau khi cõng Liễu Linh Linh, trong lòng anh cũng dậy sóng, nhưng chỉ là cảm xúc thoáng qua mà thôi. Bởi vì anh nhìn trời thì thấy sắp mưa to, phải nhanh chóng xuống núi nếu không hai người sẽ ướt như chuột lột.
Đối với Dương Bách Xuyên mà nói, cõng một người chưa đầy năm mươi cân như Liễu Linh Linh chẳng nặng chút nào.
Anh chạy băng băng trên bậc thang đường núi như giẫm trên đất bằng, bậc thang đường núi dốc đứng không ảnh hưởng tới anh chút nào.
Liễu Linh Linh cũng rất hưởng thụ khoảng thời gian nằm sấp trên lưng Dương Bách Xuyên. Bởi vì cô sắp ra nước ngoài du học, không biết mình đi lần này còn có thể gặp lại anh không, cho nên cô muốn ở cùng Dương Bách Xuyên lâu hơn một chút.
Cảm giác của Liễu Linh Linh dành cho Dương Bách Xuyên rất mâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4126093/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.