Một bát lớn mì vằn thắn, Tô Oản Oản ăn đến no căng bụng, rầm rì khóchịu. Nàng cân nhắc trở về sẽ chuẩn bị một viên thuốc tiêu thực, đềphòng bất cứ tình huống xấu nào.
Ăn xong Tô Mộ Bạch cũng không dùngkhinh công, cùng nàng tản bộ về Tô phủ. Thẳng đến khi đi đến gần, bọn họ mới dùng khinh công bay vào (Can:: oa oa, ta cũng muốn bay a….*ngưỡngmộ*). Dù sao đêm hôm khuya khoắt cô nam quả nữ chuồn êm đi ra ngoài cũng là việc không hay (Can: vậy ở với nhau 8 năm là hay à *cười gian*….MộBạch: chán sống?). Hồi phủ hắn liền trở về phòng nghỉ ngơi, Tô Oản Oảnthấy mình vừa mới tỉnh ngủ không bao lâu, nếu bây giờ đi ngủ tiếp chắcchắn sẽ không ngủ được.
Vì thế bay đến nóc nhà đối diện phòng Tô MộBạch ngồi, nâng cằm lẳng lặng nhìn phòng của sư phụ nàng (Can: nhìn gìthế cho muội nhìn với *tò mò bon chen*…Oản Oản: ngươi biến không ta mócmắt…Can: không thèm *nhắm mắt ti hí* *hắc hắc*),chớp mắt nhìn xem bóngđen qua giấy nhích tới nhích lui. Nàng vốn tưởng nổi lên một chút cảmxúc sầu não, nhưng nhìn đến bóng đen thoát ngoại bào, trên cửa sổ giấyhiện ra thân hình hoàn mĩ (Can: aaaa tỷ tỷ sắc nữ, Bạch ca yên tâm muộikhông giống Oản tỷ đâu, muội sẽ nhắm…một mắt mở một mắt *hắc hắc* mĩ nam a…),nàng yên lặng phỏng đoán…
Chỉ chốc lát sau ngọn đèn bị thổitắt, trong phòng nhất thời một mảnh hắc ám. Nàng hứng thú tiêu tan ngồitrên nóc nhà, không có tâm tình xem sao cũng không có hứng thú ngắmtrăng. Thở dài, đêm dài đằng đẵng nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-theo-ta-co-duoc-khong/646361/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.