Editor: Tiểu Ly Ly.
Không nhìn ánh mắt sát khí đằng đằng của mọi người, Thiên Âm quay đầu lại phá rách kết giới, nhưng không phá được lại bị bắn trở về.
Trọng Hoa bày ra kết giới, sao có thể để nàng dễ dàng phá vỡ!
Trong lòng Đông Phương vừa tức giận lại đau thương, giọng nói cũng nhanh chóng thay đổi: "Ngươi nha đầu ngốc này, chạy mau!"
Thiên Nam chỉ hận không thể cầm kiếm gõ ra xem trong đầu nàng chứa những thứ gì!
Mặc cho Đông Phương và Thiên Nam khuyên can như thế nào, Thiên Âm đến cuối cùng vẫn còn dứt khoát ở lại.
Trốn? Lúc trở lại liền không lựa chọn chạy trốn, hôm nay nàng càng sẽ không trốn!
Nàng nhìn về phía điện Cửu Trọng cao giọng hô lên: "Sư phụ! Đệ tử bất tài Thiên Âm trở lại nhận tội, chỉ cầu sư phụ ra cửa nhìn thấy!"
Trong điện Cửu Trọng không có tiếng động, giữa không trung đám người châm biếm nhìn nàng.
Đông Phương khó khăn mở miệng: "Thiên Thiên, sư phụ đã trục xuất ngươi ra khỏi sư môn, sẽ không ra gặp ngươi! Đừng cố chấp như vậy! Chạy trốn quan trọng hơn!"
Thân thể Thiên Âm lắc lắc, giật giật khóe miệng: "Ta không tin sư phụ thật muốn trục xuất ta khỏi sư môn!"
Nàng không phải là không có nghe được câu “trục xuất khỏi sư môn” kia, nhưng loại tình huống kia, nàng không cách nào quay đầu lại. Lúc này sư phụ trốn tránh không gặp, mặc cho sau lưng mọi người vây giết nàng, dù là không tin cũng phải tin.
Trong lòng vô cùng khó chịu, cổ họng ê ẩm, nàng liều mạng muốn đè
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-qua-me-nguoi-do-de-pham-thuong/647243/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.