Editor: Tiểu Ly Ly.
Ma Đô, điện Cửu U.
Trong viện hoa mọc thành buội, con cá chơi đùa trên sông.
Trong viện bên cạnh cái bàn đá, Mặc Tử Tụ một tay chống cằm, lông mi thon dài đen nhánh phản chiếu ra ảnh ngược. Hắn một tay cầm ly trà, liếc Bạch Hà một cái: "Trọng Hoa nhận?"
"Nhận."
Mặc Tử Tụ nhấp một ngụm trà, liền trầm mặc không nói .
Bạch Hà dừng một chút, nói: "Có nghe ngày đó Thiên Âm tự tay làm mình bị thương, Trọng Hoa đột nhiên thay đổi thờ ơ lúc trước, ra tay cứu nàng, hơn nữa không tiếc trở mặt với Đại Hàm, mạnh mẽ hủy bỏ nghi thức."
"Nàng tự tay làm mình bị thương?" Mặc Tử Tụ cười phức tạp: "Bổn tôn khổ cực cứu mạng, nàng lại chà đạp như vậy?"
Bạch Hà chần chờ chốc lát, hỏi: "Kế tiếp Chủ Thượng tính toán làm thế nào?"
Mặc Tử Tụ thật thấp nở vài tiếng cười : "Trọng Hoa hắn, sâu không lường được. Những năm này, bổn tôn cũng lợi dụng thần thể Thiên Âm bày ra cho Tiên giới xem, thắng hắn một bậc." Hắn vuốt cằm, trong mắt sáng lên: "Dựa vào hiểu biết của bổn tôn đối với hắn, lúc đó hắn tới Thần Đãng Sơn, không những chỉ vì giải vây cho Vô Tư. Có lẽ là đã nhận ra những thứ gì, tới tìm bổn tôn báo thù."
Bạch Hà có chút lo lắng: "Nghe nói lần này hắn trở về Tiên giới, tu vi tiến rất xa, Chủ Thượng trong người còn có thương tích , nếu thật sự hắn tới báo thù, thuộc hạ lo lắng. . ."
"Lo lắng cái gì?" Mặc Tử Tụ hừ lạnh:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-qua-me-nguoi-do-de-pham-thuong/647232/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.