Editor: Tiểu Ly Ly
Thiên Âm đi tới Ma giới, không ngờ bắt gặp Mặc Vô Song.
Gương mặt quen thuộc, người lại xa lạ.
Hôm nay Mực Vô Song đã mười ba tuổi, dung nhan non nớt, phong thái được che đậy. Quần áo lụa đỏ như có dòng nước trong vắt, không giống với Hồng Trang diễm lệ hoa mỹ, vẻ đẹp của nàng duyên dáng xinh xắn, khuếch đại nhưng lại kín kẽ.
Còn nhỏ tuổi, đã có tư thế tuyệt mỹ.
Bên cạnh lò Luyện Ngục, sau lưng lửa cháy vô hình cuồn cuộn, phía trước những phiến lá cổ thụ um tùm rơi xuống. Thiên Âm đối diện nhìn vẻ mặt lạnh lùng của Mặc Vô Song, ấp úng hồi lâu, cuối cùng lên tiếng gọi: "A Hoa!"
Mặc Vô Song cắn chặt môi đỏ mọng, nhìn ra nàng đang ẩn nhẫn lấy cái gì, một đôi mắt như trong veo nước nhìn chằm chằm Thiên Âm, cuối cùng xoay người rời đi, hoàn toàn coi nàng như vật vô hình.
Thiên Âm lặng lặng đứng im, yên lặng nhìn bóng lưng rời đi của nàng, trí nhớ và trên thực tế, vắt ngang ra một ranh giới.
Trong trí nhớ người được gọi là A Hoa, trong thực tế người là Mặc Vô Song, một người xa lạ.
Nàng cười cười, hít sâu một hơi, đi về phía Ma Đô.
Giống như trong một đêm, cái gì cũng thay đổi. Nàng chân chính thành người phàm, đối với việc này nàng cũng không uể oải cũng không đau lòng. Thật không nghĩ đến, thay đổi , còn có Mặc Tử Tụ.
Gặp Phương Diệc Nhiên ở bên ngoài Ma Đô, hắn cái gì cũng không nói, trực tiếp dẫn nàng tới biển Vô Vọng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-qua-me-nguoi-do-de-pham-thuong/647224/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.