Editor: Tiểu Ly Ly.
Mạc Tương Ly nói cám ơn cũng là có nguyên do .
Từ lúc rời khỏi Thái A, Thanh Đại vừa thấy Mạc Tương Ly liền muốn đuổi đi, nhìn vậy, hẳn là muốn âm thầm diệt trừ nàng. Thiên Âm liền thuận miệng nói một câu: "Vừa đúng lúc ta không có ai hầu hạ, hay là Chưởng Môn Thanh Đại tặng nàng làm thị nữ cho ta."
Chính là một câu nói này, Thanh Đại liền đồng ý.
Bảo vệ mạng nhỏ, có thể ở chung một chỗ với người mình yêu thương, còn có một chính thất* không tranh đoạt với mình, tất nhiên Mạc Tương Ly mừng không kềm chế được, dọc theo đường đi vừa nói cám ơn vừa dập đầu, khiến cho Thiên Âm phiền não đồng thời cũng có mấy phần lúng túng. Liền định cách xa nàng một chút, mặc cho hai người bọn họ chàng chàng thiếp thiếp đắm chìm trong tình yêu cuồng nhiệt.
Chính thất*: vợ lớn, vợ cả.
Lúc này Thanh Đại cưỡi mây đến bên cạnh mấy người, bay chung với ba người bọn họ. Trên gương mặt nghiêm túc lại có thể nặn ra nụ cười ôn hòa: "Thiên Âm, có phải không bỏ được Thái A hay không?"
Thiên Âm cúi mặt xuống, lông mi thon dài che giấu cảm xúc trong mắt, nói: " Không tồi không tồi, cũng không phải đặc biệt không bỏ được."
Sau khi Thanh Đại nghe xong, lại hỏi: "Trước đó vài ngày ngươi bị phạt, thân thể không có gì đáng ngại chứ?"
Thiên Âm lắc đầu: "Đa tạ chưởng môn quan tâm, vết thương nhỏ này không có gì đáng ngại."
Trong không khí có hơi thở khác thường lưu động, Thiên Âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-qua-me-nguoi-do-de-pham-thuong/647202/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.