Editor: Tiểu Ly Ly.
Dĩ nhiên Thanh Đại đi tìm Trọng Hoa, chỉ là Trọng Hoa cũng không ở đây, nghe hai vị đệ tử của hắn nói, đã rời khỏi nhà.
Thanh Đại ấm ức đồng thời cũng nghi ngờ không chắc, lẽ ra Thiên Âm mới chịu phạt, sư phụ rời khỏi nhà, thật làm cho người ta cảm thấy kỳ lạ.
Đối mặt với nghi ngờ của Thanh Đại, Đông Phương lập tức đau buồn, liên tục nhắc lại sư phụ mình thật không có ở đây, mãi cho đến khi Thanh Đại rời khỏi điện Cửu Trọng, trong lòng vẫn tràn ngập hoài nghi.
Nhưng mặc cho hắn suy nghĩ nát óc cũng sẽ không nghĩ đến, Trọng Hoa thật sự là đi một chuyến tới Thanh Khâu thay đồ đệ bảo bối của mình tìm lại mặt mũi.
Ở trong Huyễn Hải, Hoàng Sa* mênh mông, chợt có đá to nằm ngang bên đường, cổ thụ đứng nghiêm.
Hoàng Sa*: cát vàng
Bỗng dưng, trong khoảng không gian lẳng lặng này, gió lớn chợt nổi lên, gào thét tàn sát bừa bãi. Hoàng Sa cuồn cuộn nổi lên, chỉ thấy Hoàng Sa tràn đầy trời đất.
Một bóng dáng màu xanh nhạt, chán đến chết đón gió cát đi về phía trước, quanh thân tạo ra kết giới trong suốt chống cự cát bụi bên ngoài. Mặc cho bên ngoài bão cát tràn ngập, sợi tóc của nàng đều chưa từng nhúc nhích một chút nào.
Chính là Thiên Âm bị phạt đi suy nghĩ.
Đi tới Huyễn Hải đã là ngày thứ ba, mới đầu hưng phấn tò mò tìm kiếm lục lọi, đến lúc này nàng nhìn cả vùng đất trùng điệp, đáy lòng sinh ra cô đơn, chỉ ba ngày, nàng lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-qua-me-nguoi-do-de-pham-thuong/647197/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.