Editor: Tiểu Ly Ly.
Đêm khuya.
Thanh Đại đột nhiên thức tỉnh, vừa mở mắt, phát hiện trong phòng bỗng dưng nhiều hơn một bóng dáng. Hắn bình tĩnh, lạnh lùng quát hỏi: "Người tới là ai? Hãy xưng tên ra!"
"Làm Chưởng môn, ngay cả bổn tọa cũng không biết sao?" Trong bóng tối truyền đến âm thanh cười như không cười, tuy là như thế, nhưng lại làm kẻ khác không lạnh mà run.
"Ngươi là. . . . . ." Thanh Đại chợt quỳ phục ở bên cạnh người đó, trên trán mồ hôi lạnh như sông: "Không biết Chủ Công giá lâm, Thanh Đại có nhiều mạo phạm, kính xin Chủ Công thứ tội."
"Ha. . . . . . Nhiều năm như vậy, ngươi ở Tiên giới sống nhàn nhã, hiển nhiên đã xem mình làm thành tiên nhân chân chính. Đúng không?"
Thanh Đại run lẩy bẩy, rung giọng nói: "Xin Chủ Công minh giám, trong lòng Thanh Đại chưa bao giờ thay đổi. Lần này tới Thái A, cũng là vì đoạt được vị thần cuối thời, vì tương lai giới ta thống nhất lục giới. . . . . ."
"Hừ!"
Lời Thanh Đại còn chưa dứt, đột nhiên bị một nguồn sức mạnh phất tới, rõ ràng là hung hăng rơi trên mặt đất, ngay sau đó một ngụm máu tươi bắn ra, nhưng cũng không phát ra âm thanh nhỏ tí tẹo nào. Ngay sau đó, trong giọng nói người kia không còn nụ cười, lạnh lùng như băng: "Bổn tọa rõ ràng đã cảnh cáo ngươi, không cho ngươi đánh chủ ý lên Thiên Âm, lần này ngươi lại tự mình làm chủ muốn nàng lấy trở về Côn Luân. Có phải những năm này bổn tọa không quản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-qua-me-nguoi-do-de-pham-thuong/647179/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.