Editor: Tiểu Ly Ly.
Sáng sớm hôm sau, Trọng Hoa theo thường lệ đi tới mép giường Thiên Âm ngồi một lúc, nàng vẫn đang ngủ như cũ. Hắn ngồi yên trong chốc lát, thay nàng kéo thẳng góc chăn, ánh mắt nhu hòa chút.
Khi còn bé vóc người của vật nhỏ này nhỏ gầy đáng thương, hôm nay cũng lớn thành đại cô nương, so với những người khác trong tiên môn, dung mạo không thua người khác nửa phần. Nhưng lời nói và hành động của nàng, chung quy lại để cho người coi thường diện mạo nàng, từ đó chỉ nhớ kỹ cá tính của nàng không chỗ không gây họa.
Không biết là nghĩ tới điều gì, khóe miệng hắn câu lên, liền thò tay sờ bên má nàng, phất nhẹ một ít sợi tóc bên khóe miệng. Đang muốn thu tay lại, Thiên Âm bỗng mở mắt ra!
Bốn mắt nhìn nhau, đáy mắt nàng trong nháy mắt tỉnh táo mờ mịt và kinh ngạc, tay của hắn cứng lại ở giữa không trung, một lát sau mới như không có chuyện gì xảy ra mà thu hồi, cười nói: "Hôm nay ngược lại tỉnh sớm."
"Rửa mặt chải đầu một chút, sau đó vi sư dẫn ngươi ra ngoài đi dạo. Trong tiên môn rất nhiều người đều đã thay đổi, ngươi cũng nên đi nhận thức một chút, tránh cho ngày sau kích động lỗ mãng đắc tội người khác mà không biết." Thấy nàng còn là tim đập mạnh và loạn nhịp không hồi hồn, Trọng Hoa bỏ lại một câu liền đứng dậy muốn đi, tay áo đột nhiên bị níu lại
Hắn cúi đầu mà xem xét, chỉ thấy Thiên Âm đáng thương hề hề dùng mấy ngón tay trắng mịn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-qua-me-nguoi-do-de-pham-thuong/647176/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.