Editor: Tiểu Ly Ly.
"Ngươi hại Thái A gặp kiếp nạn này, cư nhiên lại thờ ơ, đều nói nghèo là tiện, tiện lại vô tâm, quả nhiên như thế. Nếu ta là ngươi, nhất định sẽ không đưa mầm tai vạ tới Thái A, hại mọi người lâm vào trong nguy cơ!"
Thiên Âm không rõ ràng trả lời: "Hồng Trang sư tỷ có tinh thần quên mình vì người, thật là khiến người lộ vẻ xúc động. Nếu so sánh, ta thật là xấu hổ. Chỉ là người càng đến lúc sắp chết càng không muốn chết, ta vừa không có lòng quên mình vì người giống Hồng Trang sư tỷ, cũng không có năng lực Ngọc Thạch Câu Phần*, lần dạy dỗ này của sư tỷ, sợ là uổng phí."
Ngọc Thạch Câu Phần*: ngọc nát đá tan
Hồng Trang âm thầm tức giận, trên mặt lại hết sức chân thành: " Thiên Âm, ta và ngươi cũng đến từ Nhân giới, sáu năm qua đã chịu ân của Thái A, phải lấy trưởng thành tu tập pháp thuật, trong lòng phải cảm kích Thái A mà cúc cung tận tụy. Hôm nay Thái A bởi vì ngươi mà gặp kiếp nạn này, nếu như ngươi chịu tự động rời đi, ta tin tưởng các đại tiên môn tự sẽ rời đi. Chẳng lẽ ngươi nhẫn tâm nhìn cả Thái A bởi vì một mình ngươi, từ đó biến mất khỏi Tiên giới sao?"
Thiên Âm nhìn thật sâu nàng, thầm than kỹ năng diễn của nàng đúng là rất kín đáo.
Rõ ràng trong lòng căm hận, vẫn còn có thể giả bộ làm ra vẻ mặt tình không đành lòng, hai ba câu nói liền cột cả sự tồn tại của Thái A vào thân mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-qua-me-nguoi-do-de-pham-thuong/647171/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.