Editor: Tiểu Ly Ly.
Mặc Tử Tụ than dài một ngụm khí, quyết định dời đi lực chú ý của nàng: "Thiên Thiên, giờ phút này vần để mà ngươi nên quan tâm là A Hoa, chử không phải là cây hoa chứ? Chẳng lẽ ngươi cũng không muốn biết lần này ta đi Minh giới có lấy được tin tức của A Hoa hay không sao?"
"Như thế nào như thế nào? Người của Minh giới có nói cho ngươi biết A Hoa đầu thai ở nơi nào hay không?" Nàng quả nhiên quên mất những cây hoa, trong lòng hi vọng không kịp chờ đợi, vẻ mặt cực kỳ giống một tiểu cẩu nhi thèm thuồng xương cốt, Mặc Tử Tụ bật cười, thản nhiên nói: "Sợ rằng ngươi phải thất vọng."
Thiên Âm chưa thấy thất vọng, chỉ là nhìn ánh mắt của hắn, nhiều hơn mấy phần đồng tình: "Từ khi ngươi ném ta tới giữa sườn núi, ta đối với ngươi, cũng chưa từng ôm nhiều hi vọng."
Vẻ mặt của Ma Tôn đại nhân vừa lộn xộn vừa kinh ngạc, lời nói của nàng thấm thía khuyên giải an ủi, nói: "Mặc ca ca, thật ra thì, không làm được cũng không mất mặt, nhưng ta cũng không thể phùng má giả làm người mập*, khụ, mặc dù ngươi cố gắng đánh sưng mặt lên cũng không thể gọi là béo được, nhưng mà, lần sau có làm bất kì chuyện gì, có thể không cần nói chuyện vừa lòng như thế hay không? Trước khi ngươi đi đã nói lời thề son sắt với ta như vậy, cho ngươi ra tay, tuyệt đối không thể sai sót!"
Phùng má giả làm người mập*: mạo xưng là trang hảo hán (làm việc quá khả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-qua-me-nguoi-do-de-pham-thuong/647143/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.