Editor: Tiểu Ly Ly.
Thiên Âm vội vàng nhận lấy, bình tĩnh nhìn chăm chú, vật trong hộp vỏn vẹn lớn chừng hai bàn tay, cây cung ánh trăng tinh xảo nằm lặng lẽ. Tường vân* trên thân cung thoáng ẩn thoáng hiện, hai đầu cây cung cũng được chạm khắc dị hoa*, hoa có sáu cánh, trên mỗi cánh đều thấy rõ được hoa văn.
Tường vân*: mây lành.
Dị hoa*: hoa kỳ lạ.
Xuyên thấu qua những cánh hoa này, một cảm giác hết sức quen thuộc, quen thuộc đến sâu trong linh hồn, trong nháy mắt nàng dường như có cảm giác tràn đầy sức sồng. Trước mắt nàng tựa như hiện lên biển hoa màu tím, trong không trung cánh hoa tung bay như tuyết, một bóng dáng uyển chuyển trong vạn hoa tuyết từ từ xoay người, gương mặt không rõ ràng, ánh mắt đã trong sáng trở lại.
Không có cảnh tượng hoa rụng như tuyết, cũng không có bóng dáng của cô gái xinh đẹp, đối diện Trọng Hoa sâu lắng ngắm nhìn nàng.
Nàng vẫn đứng ở chỗ cũ, tay nâng hộp gỗ. Mọi thứ mới vừa xảy ra trong bất ngờ, thật giống như ảo giác.
Tay vừa lau cây cung thì đột nhiên nó phát ra ánh sáng rực rỡ mãnh liệt, Thiên Âm vội vàng che mắt, Trọng Hoa đoạt Trường Cung từ trong tay của nàng thì bỗng nhiên nó trở nên to lớn, lật bàn tay một cái, toàn thân cây cung tràn ra linh khí, thoáng chốc như thủy triều lặng xuống.
Thiên Tuyết chẳng biết lúc nào đến bên cạnh chân nàng, nhìn cây cung trong tay Trọng Hoa, vẻ mặt dường như rất kích động.
Thiên Âm ôm nó lên, ánh mắt vẫn bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-qua-me-nguoi-do-de-pham-thuong/647123/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.