Editor: Tiểu Ly Ly
"Đợi đồ nhi sống được lâu giống như sư phụ, có lẽ sẽ sáng tỏ. Bây giờ con không làm được cũng không muốn vô tâm. Sư phụ cũng không làm được?"Ngược lại Thiên Âm rất thoải mái, đơn giản thu thập một chút liền chạy ra ngoài.
Trọng Hoa nhìn bóng lưng của nàng, rơi vào trầm tư.
Vô tình vô dục, rất lâu hắn đã từng cho rằng mình chính là người như vậy, nhưng cuối cùng trong lòng không thoát khỏi chấp niệm. Trong lòng, tín ngưỡng ăn sâu bén rễ, không phải chỉ mấy quyển kinh văn mà có thể dạy người ta nhìn thấu được tất cả.
Đúng như Thiên Âm từng nói, tiên ma thường xuyên tranh đấu, ngươi tranh ta đoạt, thật sự là chuyện không có ý nghĩa. Nhưng bởi vì bị truyền sứ mệnh khi còn nhỏ, ngay từ nhỏ đã nhận thức biết tiên ma đối lập không chết không thôi, để cho hắn không thể không quan tâm đến, không cách nào khiến cho tâm buông bỏ.
***
Hôm sau, Trọng Hoa cứ theo lẽ thường uống canh Thiên Âm bưng tới “nghe nói” là bị móng vuốt của Thiên Tuyết đánh chết, Phượng hoàng nấu thành canh, mùi thịt xông vào mũi, lượn quanh trong điện không ngừng.
Mà lúc này đây, Lưu Cẩn mang vẻ mặt sa sầm, đến trước mặt thầy trò hai người.
Vẻ mặt Trọng Hoa bình tĩnh không dao động: "Sư huynh." Lại quay đầu nói với Thiên Âm: "Thiên Âm, lấy chén canh cho Chưởng Môn sư bá của ngươi!"
Từ lúc Lưu Cẩn đi vào, trong nháy mắt, Thiên Âm và Thiên Tuyết đã vô cùng, vô cùng chậm bước ra ngoài cửa. Nghe được Trọng Hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-qua-me-nguoi-do-de-pham-thuong/647110/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.