Editor: Tiểu Ly Ly
Thiên Âm bỗng nhiên thấy trời đất quay cuồng, nước mắt trào ra: "Sư phụ! Tại sao?"
Lưu Cẩn thầm than một tiếng, nói: "Trọng Hoa, Thiên Âm ngày ngày tu hành, không rành việc đời, mới có thể nói ra những lời như vậy, làm sao có thể trách tội nàng?"
Huyền Lam nhìn Thiên Âm sắp khóc, không khỏi mềm lòng, cũng khuyên nói: "Sáu năm qua tiểu nha đầu vẫn không ra khỏi điện Cửu Trọng, tất nhiên không hiểu nhiều, bị một quyển...... Khụ, tóm lại, có thể nàng cũng chỉ vô tình nói mà thôi."
Các trưởng lão khác thấy chuyện không liên quan đến mình, cũng nói lời khuyên tốt thay cho nàng.
Trọng Hoa thản nhiên liếc nàng một cái, đứng dậy, rời đi, lạnh nhạt nói một câu không cho cự tuyệt:
"Đại hội tiên pháp, ngươi không phải cần phải tham gia, theo ta trở về."
Thiên Âm nhìn về phía bọn người Lưu Cẩn nhờ giúp đỡ, thấy vẻ mặt mọi người đều thương tiếc mà không giúp được gì, vẻ mặt ỉu xìu, cưỡi mây mà đi.
***
Trong khi Thiên Âm đóng cửa suy nghĩ thì thời gian diễn ra đại hội Tiên pháp đã trôi qua nhanh..
Từ nửa tháng qua, Thiên Âm không biết bản thân sai ở đâu. Trong lòng ôm đầy uất ức, nàng đi tới trước cửa phòng sư phụ Trọng Hoa. Lại phát hiện Trọng Hoa không có ở đây!
"Sư phụ!!!"
Nàng ngửa mặt lên trời thở phào một tiếng, trong góc Thiên Tuyết che lỗ tai thật chặt, dáng vẻ không muốn buồn phiền.
Sáu năm qua, Thiên Tuyết vẫn như vậy, không tăng thêm thịt, không thấy gầy gò.
Thiên Âm cảm thấy như vậy cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-qua-me-nguoi-do-de-pham-thuong/647082/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.