Thu hồi tầm mắt, Lưu Cẩn lướt nhanh qua mọi người một cái, thu những ánh mắt hoặc hâm mộ hoặc ghen tị của của đám đệ tử mới vào đáy mắt.
Sư đệ này của mình, mỗi lần xuất hiện, đều sẽ để lại cho người khác ấn tượng không thể nào xóa nhòa. Hắn quá mức xuất sắc, ưu tú khiến người ta không thể không kính ngưỡng rất xa.
Có lẽ, đây cũng là một trong những nguyên nhân mấy năm nay, hắn không đi ra ngoài đấy.
Có đôi khi, quá vĩ đại, ngược lại mất đi sự vui vẻ và niềm hạnh phúc giản đơn.
Nghĩ đến dung nhan trong trẻo lạnh lùng không vì thế giới bên ngoài mà biến động, trong lòng thầm than một tiếng. Nhìn ánh mắt mong đợi* của mọi người, hắn vội vàng thu hồi tâm trạng, chậm rãi mở lời: “Từ nay về sau, các ngươi sẽ là đệ tử của Thái A tiên sơn ta, đợi một lát nữa, các ngươi sẽ được người trong điện lựa chọn làm đồ đệ. Vào tiên môn, các ngươi không thể sa chân vào thế tục**, các ngươi....... Đã suy nghĩ kĩ chưa?”
[*Trong nguyên tác là từ 欺许 (Khi hứa = cho phép lừa dối/bắt nạt) khi đưa vào câu không có nghĩa gì cả, mình tra lại thì phát hiện từ 期许 (Kì hứa = Mong đợi) chỉ khác một chút so với từ 欺许 nhưng nó phù hợp về nghĩa của câu hơn. Nên mình sẽ để từ “mong đợi”, nếu có bạn nào có ý kiến thì bảo mình nhé.]
[** Theo Hy thì câu này có ý: không tham gia vào chuyện nhân gian nữa, một lòng tu tiên. ^ Bạch Ân Hy @ddLêQuýĐôn^]
Đám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-qua-me-nguoi-do-de-pham-thuong/647053/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.