Vốn dĩ Hoa Tiểu Nhã cũng chỉ mặc một bộ váy áo rất mỏng. Hôm nay, khí trời đột nhiên như vậy. Hoa Tiểu Nhã bắt đầu chửi má nó, kẻ nào thiết kế ra cái thiên thê bỏ đi này chứ? Biến thái như vậy, muốn rét chết người ta sao?
Bước chân cứng đờ, nàng không thể làm gì khác hơn là nhảy ——
Một chữ, lạnh. Hai chữ, rất lạnh.
Giờ phút này nàng cũng không cố nguyền rủa tên Bạch Trì Hữu biến thái ở trên đó, chỉ muốn một chuyện, nàng không thể thua ——
“Lửa.” Hoa Tiểu Nhã bắt đầu ảo tưởng, bốn phía quanh mình đều là những cây đuốc, cảm giác ấm áp.
Vậy mà, phút chốc không nhảy nổi nữa, Hoa Tiểu Nhã liền một đường lăn thẳng xuống phía dưới ——
Xong rồi xong rồi, mình leo được đến nửa ngọn núi thứ hai, vậy mà té xuống, còn không mất mạng sao?
Hoa Tiểu Nhã cố gắng đưa một tay ra, đè lại mặt đất, lại bị động lượng và quán tính ép tới cánh tay tê dại, đau đớn khiến nàng nhe răng trợn mắt, lại cũng không thể khiến thân thể nàng dừng lại ——
Đang lúc nàng suy nghĩ, làm sao mới có thể dừng lại đây, chỉ cảm thấy bên hông có một lực cản, nàng dừng lại ——
Nhìn chung quanh, cũng không có ai, tại sao mình lại dừng lại? Hoa Tiểu Nhã cũng không kịp để ý chuyện đó, chịu đựng đau đớn bên hông cùng thống khổ ở cánh tay, đứng lên. Mồ hôi lạnh toát ra.
Hoa Tiểu Nhã cúi đầu, lơ đãng liếc mắt nhìn biển biển cánh hoa mai bị đè trên mặt đất! Thì ra là, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-nhu-phu/259091/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.