Hoa Tiểu Nhã chớp chớp mắt, không thể nào, lúc đối phó với mình, thủ đoạn cao như vậy với mình, sao đối phó với yêu quái này, lại yếu đuối như vậy? Quả nhiên, bị thương luôn là người yếu! Không được, nàng phải mạnh mẽ lên a, a a! “Úi chà, quả là mỹ vị.” Một giọng nam thập phần tà mị mang theo vài phần lưu manh. Hoa Tiểu Nhã nhíu mày một cái, nàng muốn nhìn rõ, rốt cuộc là yêu quái gì, đáng tiếc, mặc cho nàng chớp mắt, cũng không cách nào thấy rõ —— Nhất là, bây giờ nàng còn bị điểm huyệt ở đây —— Cảm giác được sau lưng tựa hồ có tiếng sột soạt, Hoa Tiểu Nhã chỉ cảm thấy da gà cũng nổi lên rồi! Giờ phút này nàng rất muốn quay đầu lại xem rốt cuộc là thứ gì! Yêu quái không đáng sợ, đáng sợ chính là những thứ không biết là gì cứ bò phía sau mình. Nhất định là loài bò sát! Động vật nàng ghê tởm nhất! Chắc chắn là một loài rết, hay rắn, đều là thứ vô cùng ghê tởm! Nghĩ tới đây, nàng không khỏi sợ run cả người. Cảm thấy sau lưng tựa như có thứ gì đó mềm nhũn bò tới trên mặt nàng, thân thể nàng vốn cứng ngắc lại càng thêm lạnh cả người, da gà trên người đều nổi hết lên rồi. Thứ mềm nhũn đó vẫn bò trên cổ nàng, khiến nàng bất giác nghĩ tới một chữ —— xà. “Sợ không?” Bên tai truyền đến một thanh âm nam nhân tà mị. Hoa Tiểu Nhã cơ hồ cảm giác da gà của mình đã rớt đầy đất, mặc dù, thanh âm của hắn rất tà mị, cũng rất dễ nghe, nhưng, hắn không phải là người a! Người này có thể là yêu quái, còn là yêu quái mềm nhũn kia a! “Ngươi, ngươi là rắn?” Hoa Tiểu Nhã cảm giác được khí nóng như truyền tới từ nơi cổ kia, tựa hồ là hơi thở của người thổi tới phía trên —— “Ngươi sợ sao?” Nam tử nhẹ nhàng cười một tiếng. Hơi rung lên, cái đuôi liền vểnh lên, cứ thế chui vào bên trong cổ Hoa Tiểu Nhã —— Hoa Tiểu Nhã rất muốn ói, quá ghê tởm, càng nổi da gà nhiều hơn! Tối nay, da gà nổi lên sao, có thể thành một bàn lớn đó! Nhất là cảm giác được cái đuôi mềm nhũn kia luồn vào trong áo trong của mình, khua trước ngực mình, nàng cơ hồ muốn nhảy dựng lên. Trong lòng càng ngày càng hận tên Nhị hoàng tử đáng căm ghét kia! Nếu không phải là hắn, mình ít nhất còn có cơ hội phản kích hoặc chạy trốn! Cho dù không có, nhiều nhất cũng hôn mê như tên Nhị hoàng tử kia, không biết gì hết. Hôm nay, lại bị đối đãi như vậy, nàng cơ hồ cho rằng sau này mình sẽ bị ám ảnh trong lòng mất. Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng nhăn lại, Lãnh Họa Thu cười càng thêm tà mị, thanh âm càng gần thêm mấy phần, “Sợ không? Thoải mái không?” Nói xong, thu lại đuôi rắn thật dài kia, trước mặt bắt đầu khiêu khích đậu hũ nhô ra của nàng —— Hoa Tiểu Nhã khẽ cắn răng, thanh âm ngược lại trong trẻo lạnh lùng, “Sợ ngươi? Ta sẽ sợ cái thứ quái vật không tay không chân như ngươi sao? Ta chỉ cảm thấy ngươi quá ghê tởm!” Nàng việc gì phải sợ! Mặc dù nàng rất sợ, nhưng khi thấy mình bị hắn đùa bỡn như vậy, trong lòng rất khó chịu. “Ngươi thật không thành thực.” Lãnh Họa Thu nhẹ nhàng cười một tiếng, “Ngươi xem, thân thể ngươi có phản ứng?” “Ghê tởm.” Hoa Tiểu Nhã lạnh lùng phun ra hai chữ. Lãnh Họa Thu híp mắt, lại quấn đuôi rắn ở trên hông nàng, nàng cơ hồ lập tức bị hắn quấn lấy. Lần này, nàng đã thấy rõ! Đây là một tên quái vật đầu người mình rắn! Hắn có một cái đầu người, mặc dù khuôn mặt không quá khó nhìn, thậm chí có chút âm nhu tuấn mỹ, nhưng thân rắn không tay kia lại cho nàng một cảm giác muốn nôn mửa. “Ngươi, ngươi, thật ghê tởm!”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]