Toàn thân hắn mặc cẩm bào màu đen, chiếu rọi ngũ quan vốn cương ngạnh giống như Tu La địa ngục.
Lạnh, hận.
Hách Liên Kình Thương chậm rãi cởi áo ngoài, đi tới giữa sông, nước ở thác nước này vô cùng ấm áp, hắn từ từ nhắm mắt cảm nhận thứ cảm giác run sợ khi bị nước cuốn trôi!
Trời đã tối rồi!
Hách Liên Kình Thương tựa đầu vào một tảng đá lớn, ánh mắt lãnh ngạnh đảo qua bốn phía.
Hắn mỗi lần chỉ muốn ngâm mình một lát rồi lên!
Sự sợ hãi vẫn khiến cho thời gian ngâm mình dưới nước của hắn cũng không quá dài.
Không ngừng sợ hãi, còn có chán ghét!
Nước bỗng giống như ma quỷ, nó có thể thôn tính linh hồn con người. Làm cho người ta càng thêm oán hận ——
Hách Liên Kình Thương chậm rãi đi về phía bờ bên kia, đột nhiên, cách đó không xa, hắn thấy hình như có một người!
Tóc dài tung bay, là nam nhân hay nữ nhân? Là người chết hay người sống?
Chẳng lẽ, là người bị chết đuối sao?
Không đúng, người chết không ngồi ở đó, nhưng, sao nơi này lại có người, hắn thế nhưng bởi vì khẩn trương mà không phát hiện ra!
Chậm rãi đi về phía người nọ, hắn nắm thật chặt nắm đấm, cầm lấy thanh chủy thủ đề phòng bất kì tình huống nào.
Lạnh, rất lạnh.
Sát khí, đằng đằng sát khí.
Hoa Tiểu Nhã mở to mắt, đột nhiên đối diện với một đôi mắt thật sâu.
Bất giác sợ run cả người, hắn là ai vậy?
Thì ra, là một nữ nhân!
Hách Liên Kình Thương cười lạnh, nữ nhân? So với nam nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-nhu-phu/259075/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.