“Ngươi là ai?” Hoa Tiểu Nhã nhíu nhíu đầu mày, lời vừa nói ra đã cảm giác giọng nói của mình tựa hồ có vài phần trẻ con, vươn tay, cúi đầu nhìn thấy bàn tay mình trắng ngần.
Đây không phải là mình!
Bàn tay của mình do thường xuyên luyện tập, có những nốt chai thật dày, mà đôi tay nhỏ bé này, ngoại trừ có chút trầy xước ngoài da, vẫn là đôi bàn tay da thịt non mịn!
Bạch Trì Hữu thấy nữ tử trước mắt rơi vào trầm tư, cũng thoáng nhíu mày, hắn vừa rồi rõ ràng thấy nàng tựa hồ hồn thể bất hòa!
Lẽ nào, bị yêu quái nhập vào người sao?
Hoa Tiểu Nhã đi giày, chậm rãi tiêu sái đến trước gương, a một tiếng –
Khuôn mặt búp bê trẻ con này, đúng là bộ dáng của mình vài năm trước?
“Ngươi muốn làm gì? Rốt cục ngươi là ai?” Thấy nam tử kia đột nhiên tới gần mình, Hoa Tiểu Nhã đề phòng lui về phía sau từng bước –
“Bổn tọa thiên sư.” Bạch Trì Hữu tinh tế đánh giá ánh mắt nàng.
Hoa Tiểu Nhã nhìn thẳng, giận dữ trừng mắt, “Thiên sư là thần tiên hay yêu quái? Nói cho ngươi biết, hạng người giấu đầu cũng không phải cái sư gì tốt đẹp!”
Bạch Trì Hữu nhíu nhíu mày, cô bé này thật là lợi hại, miệng lưỡi thật sự là điêu ngoa a!
“Chí ít bổn tọa cũng cứu mạng ngươi.” Bạch Trì Hữu nói xong, âm thầm vận dụng pháp thuật, Hoa Tiểu Nhã đã bị định thân –
Hoa Tiểu Nhã cảm giác trong người mình có chút thay đổi, kinh ngạc đến há miệng thở dốc, không thể nào, niên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-nhu-phu/259069/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.