Sau đó Trạm Nam Chu cáo biệt Vương Thẩm luôn giữ, muốn nhận hắn làm nghĩa tử, cũng cáo biệt chưởng quỹ hàng xóm luôn chiếu cố hắn, giẫm lên con đường đi tới Tàng Sơn Kiếm tông.
Một đường đi đi dừng dừng, diễn ra suốt hai năm, cuối cùng hắn cũng đã tới nơi toạ lạc của Tàng Sơn Kiếm tông, có thể là do vận khí, hắn vừa khéo đuổi kịp đại điển cử hành nhập môn. Trải qua một loạt khảo hạch, hắn được dò ra là băng linh căn, thành công thông qua khảo hạch.
Ở trên đại điện Tàng Khôn phong, hắn lại lần nữa gặp lại Đường Dực Hiên, thế mới biết, y vậy mà lại là trưởng lão của Tàng Sơn Kiếm tông.
Hắn như mong muốn thành công bái nhập môn hạ Đường Dực Hiên, chỉ là khi đó, Đường Dực Hiên hình như đã không còn nhớ hắn nữa.
Tuy rằng sau khi vào Kiếm Ẩn phong, sư tôn với hình tượng hắn tưởng tượng ra một trời một vực, nhưng Trạm Nam Chu rất thoả mãn.
Ở đây hắn có một sư tôn không đáng tin cậy kiên nhẫn dạy hắn tu hành, thường xuyên mang hắn theo cùng nhau chơi đùa gặp rắc rối, sau đó cần hắn tới thu dọn cục diện rối rắm.
Hắn không còn phải chịu đói chịu rét, mặc dù không đàng hoàng như sư tôn cho hắn cảm giác như nhà.
Hết thảy này đây, đều là thứ ngày trước hắn nghĩ cũng không dám nghĩ.
Mười năm trôi qua, Trạm Nam Chu dùng tốc độ kinh người một đường đột phá, cuối cùng vào hôm nay kết đan, không cô phụ kỳ vọng của sư tôn cùng các sư thúc.
Chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-nguoi-vi-lao-bat-ton/923161/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.