Thượng Quan Vân gật đầu đáp lại.
"Đi thôi!"
Đệ Ngũ Nam cưỡi ngựa chậm rãi rời đi, một đám đệ tử của gia tộc Đệ Ngũ theo sau.
Ban đầu Thượng Quan Vân không muốn đi bởi vì ông ta sợ đụng phải tên quái vật trong lời Đệ Ngũ Nam.
Nhưng cẩn thận ngẫm lại, bên cạnh mình có nhiều người như vậy, cho dù thật sự gặp phải tên quái vật kia thì với thân thủ của ông ta, nếu muốn rời
đi thì khắp thiên hạ có ai có thể ngăn cản được ông ta chứ?
Hơn nữa nếu như có thể giết chết thêm một số quái vật thì ông ta sẽ có uy tín hơn trước mặt các gia tộc lớn.
Nghĩ vậy, Thượng Quan Vân xung phong đi đầu: "Đi, mọi người cùng đi rừng trúc phía trước nhìn xem."
Mọi người nhanh chóng đuổi theo bước chân của hắn. Cùng lúc đó. "Vu...
Đệ Ngũ Nam dẫn theo hơn mười đệ tử của gia tộc Đệ Ngũ đi xa tâm mấy dặm đường thì đột nhiên dừng ngựa lại.
"Gia chủ, sao lại dừng lại?" Có người khó hiểu hỏi.
Đệ Ngũ Nam vãy tay, nói: 'Các cậu đến đây, tôi có việc muốn nói với các cậu.
Mọi người không nghỉ ngờ gì, nhao nhao tiến lại gần. Nhưng đúng lúc này, Đệ Ngũ Nam đột nhiên ra tay. "Ầm ầm ầm..."
Chỉ thấy ông ta ngưng tụ ngón tay, với tốc độ nhanh như chớp, ông ta điểm vào cơ thể của mỗi đệ tử xung quanh.
"Gia chủ, ông làm gì thế?”
"Gia chủ, ông muốn làm gì với chúng tôi vậy?”
"Gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3564203/chuong-1010.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.