Dám để công chúa nhỏ của nước Anh làm hầu gái, có lẽ cũng chỉ có Lý Đại đương gia nghĩ ra và làm được.
“Vậy nếu anh thua, từ nay về sau làm nam bộc của tôi, tôi bảo anh đi hướng Đông, anh không thể đi hướng Tây.”
Nalisa chẳng những không lùi bước mà còn vui vẻ đồng ý.
“Ha ha ha!”
Lý Trạch Vũ cười to nói: “Cứ quyết định như vậy, nếu ai đổi ý thì người đó do chó cái sinh.”
Thấy dáng vẻ hắn tràn đầy tự tin, bỗng nhiên Nalisa có hơi không đủ tự tin.
Nhưng suy nghĩ một lát, tên này không thể mang Chử Vệ Hoa đi, cô ta lại lập tức vô cùng tự tin đồng ý: “Hừ, tôi mới sẽ không đổi ý.”
Một xe ba người đợi hơn ba tiếng trong thung lũng.
Lý Trạch Vũ nhắm mắt dưỡng thần, chuông điện thoại trên người bỗng vang lên.
Là Hắc Lang đánh tới! Dặn dò vài câu, sau khi Lý Trạch Vũ cúp điện thoại thì gửi vị trí của mình qua.
Qua thêm mười mấy phút, trên bầu trời truyền đến tiếng cánh quạt, một chiếc máy bay trực thăng bay từ xa tới gần trong đêm tối.
“Ngài Chử, chúng ta xuống xe trước.” Lý Trạch Vũ dặn dò một tiếng rồi lập tức quay đầu nói với Nalisa: “Nếu cô dám xuống xe thì tôi sẽ bắn chết cô.”
Ba lần bốn lượt bị uy hiếp, Nalisa tức đến sắp phát rồ. Có điều người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu, cho dù tức giận hơn cô ta cũng không dám nói chữ “không” nào.
Một lát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3516206/chuong-691.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.