Lý Trạch Vũ đòi dẫn người ta tới nước Anh, kết quả vừa xuống máy bay chỉ để ạ câu 'Tôi còn có việc, mọi người cứ đi dạo loanh quanh trước đỉ' liền biến mất rồi.
Họ tha hương nơi đất khách quê người, may mà còn có Tề Tiên Nhi biết ngoại ngữ, không hai ông bà lão của họ đã phải ngủ ngoài đường, ăn không khí rồi!
Nên hòa thượng Nhất Trinh mới tức giận như vậy.
Lý Trạch Vũ cầu xin tha thứ: "Tôi sai rồi được chưa, ngày mai tôi sẽ dẫn mọi người đi chơi, giờ chúng ta tìm một khách sạn để ở trước đã."
Thấy thái độ của hắn không tệ, cộng thêm sư thái Diệt Tình và Tê Tiên Nhi nói đỡ, sắc mặt Nhất Trinh mới đỡ hơn.
Lý đại đương gia đâu thiếu tiền, hắn dẫn theo mấy người họ tới khách sạn được xếp hạng tốt nhất.
"Sư phụ, lát nữa sư phụ có cần con dẫn sư phụ đi tắm không, con đã từng tới đây rồi, mấy cô gái ở đây rất phóng khoáng!"
Ra khỏi thang máy, Lý Trạch Vũ thì thầm bên tai hòa thượng Nhất Trinh.
Hòa thượng Nhất Trinh nghe vậy thì trợn mắt.
May mà thầy trò Sư thái Diệt Tình đã đi ở phía trước, không chú ý tới bên này. "Làm vậy có phải không thích hợp lắm không?”
Hòa thượng Nhất Trinh nuốt nước bọt, nhỏ giọng nói: "Nếu để Quyên Nhi biết thì cô ấy sẽ giận đấy!"
"Chúng ta chỉ đi tắm thôi chứ có làm gì đâu, dù sư thái biết cũng sẽ không. giận đâu."
Nói tới đây Lý Trạch Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3516181/chuong-666.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.