Cao thủ Lang Nha điện nhiều như mây, càng có vô số vũ khí hạng nặng, Lý Trạch Vũ dám một mình tới đây, là ai cho hắn dũng khí?
Chẳng lẽ là Lương tiểu thư? Không! Hắn dựa vào chính là thực lực. Một khắc sau.
“Vù!” Thân thể Lang Vương bỗng nhiên biến mất tại chỗ, lúc xuất hiện lại đã vọt đến trước mặt Lý Trạch Vũ.
'Vung một quyền ra, hơn nữa chỉnh là đấm thẳng đơn giản nhất, Lang Vương tự tin trước mặt sức mạnh tuyệt đối, mọi rào cản đều có thể đánh nát.
Cảm nhận được nắm đấm sắc bén, Lý Trạch Vũ cũng không hề có ý định đứng dậy.
Ngay lúc nắm đấm của Lang Vương sắp đánh vào trên người Lý Trạch Vũ, không ngờ bỗng nhiên thân hình hắn lóe lên, tùy tiện tránh thoát một đấm nặng nề này.
“Muốn chạy? Không có cửa đâu.” Lang Vương căng họng hét lớn, lập tức đổi đấm thẳng thành đấm móc, cho dù sức mạnh có yếu bớt, nhưng nếu một quyền này đánh vào người Lý Trạch Vũ, vậy hắn cũng sẽ bị trọng thương.
Trong chớp mắt, Lý Trạch Vũ xoay người vung tay đón đỡ, gần như cùng một lúc tay kia đánh một chưởng vào lồng ngực Lang Vương.
“Rầm!” Quyền chưởng va nhau.
“Vèo vèo vèo!” Trọng quyền của Lang Vương thất bại, ngược lại bị một chưởng của Lý Trạch Vũ đánh trúng, thân hình lập tức lảo đảo mấy bước.
“Làm lại!”
Dường như Lang Vương không phục, ông ta lần nữa xông tới. Địch không động, ta không động.
Địch muốn động... Ta ra tay trước thì chiếm được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3516175/chuong-660.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.