Hase Taro rít từng hơi thuốc, trong lúc đang phân vân không biết nên làm gì.
“Đại nhân, có người bên ngoài muốn gặp ngài.”
Một tên bảo vệ từ từ bước vào.
“Ai?”
Hase Taro trầm giọng hỏi.
“Lộc cộc...lộc cộc...”
Tên bảo vệ chưa kịp trả lời thì bên ngoài đã vang lên tiếng giày cao gót. Sau đó, hai người phụ nữ lần lượt bước vào.
Hase Taro nhận ra người phụ nữ trẻ phía sau là Yoshikawa Sora, con gái của cố thủ tướng Yoshikawa Tomirou.
Ông ta thấy người phụ nữ trưởng thành xinh đẹp phía trước có hơi quen, nhưng lại không nhớ đã gặp ở đâu.
“Chú” 'Yoshizawa Sora lên tiếng chào hỏi trước. Hase Taro cau mày, đương nhiên không hài lòng với hai người không mời mà đến, nhưng thân phận của Yoshizawa Sora không tầm thường, nên ông ta
vẫn gật đầu: “Bây giờ tôi không có thời gian tiếp các cô, lát nữa quay lại nhé.”
Giờ phút này ông ta rất đau đầu, thực sự không có thời gian để giải quyết chuyện của người khác.
“Ông Hase, chúng tôi không đến đây để làm phiền ông, ngược lại... chúng tôi đến đây để giúp ông giải quyết vấn đề.”
“Cô là ai?”
Hase Taro nhìn chằm chằm vào người phụ nữ hỏi. “Ngân Hồ!”
Hửm?
Nghe hai chữ này, Hase Taro đột nhiên nhớ ra: “Cô chính là học trò của Kawasaki Ichiryu?”
“Đó đã là chuyện quá khứ rồi!”
Ngân Hồ mỉm cười, đổi chủ đề: “Ông Hase, tôi có một vấn đề muốn hỏi ông.” “Cô muốn hỏi gì?”
“Ông Hase, ông có muốn lên làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3516167/chuong-652.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.