Màn đêm buông xuống, những tiếng kêu rên đau đớn khôn nguôi liên tục truyền từ trong hang động ra.
“Cộp cộp!”
Một chiếc Toyota Land Cruiser dừng bên ngoài hang động. “Loảng xoảng!”
Cửa xe mở ra, Triệu Như Mộng mặc áo khoác lông chồn màu đen bước xuống.
“Đại tiểu thư!”
“Đại tiểu thư!”
Hai gã đàn ông canh giữ ngoài hang động bước nhanh tới để nghênh đón. Triệu Như Mộng khẽ gật đầu: “Các người lui trước đi.”
“Rõ!”
“Rõ!”
Hai gã đàn ông kia đồng thanh, sau đó cất bước rời đi.
Mãi đến khi hai người họ đi xa, Triệu Như Mộng mới đi vào hang động đá. Bên trong động đá.
Một ông già đầu tóc bù rù, quần áo tả tơi bị trói chặt bằng dây xích sắt đặc chế, tứ chỉ bị móc sắt xuyên qua và trói vào cây cột đá.
“Hô... Hô..." Vài tiếng kêu rên phát ra từ miệng ông già, khi thấy Triệu Như Mộng bước vào, sự oán hận khó giấu nổi hiện rõ trong đôi mắt ông già.
“Thánh Vương!” Triệu Như Mộng khẽ cười với biểu cảm tà ác khó diễn tả được bằng lời.
Không một ai dám tin rằng ông già bị xích sắt trói chặt đây lại chính là Hách Liên Vô Tình - người vừa chạy thoát chưa được bao lâu! Mà người khống chế lão ta lần nữa lại chính là người cứu lão ta ra khỏi địa cung Triệu Như Mộng!
Thật là nực cười. “Ha ha ha ha ha..."
“Bổn tọa sống một đời anh minh, thật không ngờ tới cuối cùng lại thua dưới tay một con nhóc như cô.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3516162/chuong-647.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.