“Lão Ninh, tôi biết ông lo lắng điều gì.”
Tô Cẩn Hoa chợt mỉm cười, lão nói với giọng nhẹ nhàng: “Không phải vẫn còn thời gian ư? Chúng ta có thể để thằng nhóc kia để lại mấy hạt giống trước khi lên đường!”
Để lại vài hạt giống ư...
Mọi người đều là nghẹn họng nhìn trân trối, giống như không nghĩ tới lời này có thể từ long chủ trong miệng nói ra.
“Việc này không nên chậm trễ, chúng ta hành động thôi!” “Lão Ninh, ông tới nhà họ Lý một chuyến để thương lượng với ông cụ Lý đi. Còn lão La tới căn cứ quân sự Bắc Cương tán gẫu với lão Lý chút, về phần thằng nhóc kia thì... Để tôi làm công tác tư tưởng!”
'Tô Cẩn Hoa rít một hơi thuốc, sau đó lão vẫy tay với lính cảnh vệ đứng canh gác: “Mau đi lấy điện thoại di động cá nhân cho tôi.”
“Rõ!"
Một lát sau, lính cảnh vệ quay lại, đặt chiếc điện thoại di động ra trước mặt Tô Cẩn Hoa.
'Tô Cẩn Hoa gọi vào số điện thoại của Lý Trạch Vũ ngay trước mặt tất cả mọi người, hơn nữa lão còn bấm nút loa ngoài.
“Lão Tô, có chuyện gì sao?”
Giọng nói cà lơ phất phơ của Lý Trạch Vũ vang lên.
Tô Cẩn Hoa cười hỏi: “Nhóc con, cậu đang ở đâu vậy? Nếu có thời gian thì về phủ tôi nói chuyện chút!”
“Thật ngại quá, giờ tôi không có thời gian.”
“Không phải cậu đang bận ăn chơi đàn đúm đấy chứ?”
“Xem ông nói cái gì đi kìa..”
Lý Trạch Vũ tức tối đáp:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3516160/chuong-645.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.