“Câm miệng, tôi bảo ông làm như thế nào thì cứ làm như vậy.”
“Nhưng mà...”
“Đừng có nhưng mài”
Văn phu nhân thô bạo cắt ngang: “Tôi dùng thân phận lãnh đạo tối cao nhất ở đảo Nguyệt Lượng ra lệnh ông, lập tức phối hợp với đại quân Nam Cương đi lên đảo”
“Rõ!”
Người tổng phụ trách quân phủ chỉ có thể nhắm mắt trả lời.
Gần như cùng một lúc, mấy chục chiếc quân hạm của đại quân Nam Cương cùng nhau xuất phát tới đảo Nguyệt Lượng.
'Tâm trạng của Diệp Khinh Nhu có hơi phức tạp, đã kích động lại còn lo lắng.
Cô ấy là con cháu Viêm Hoàng, có thể chứng kiến thời khắc lịch sử tính thì không kích động mới là lạ.
Nhưng điều cô ấy lo lắng là mệnh lệnh bốc đồng của Lý Trạch Vũ, cho nên cô ấy đã bảo tất cả đại quân chuẩn bị khai chiến.
Bầu không khí giương cung bạt kiếm. Tin tức này nhanh chóng lan truyền về Hoàng Thành.
Những đại lão do Tô Cẩn Hoa cầm đầu đều trợn mắt há mồm, hiển nhiên không ngờ Lý Trạch Vũ sẽ làm ra hành động điên cuồng như thế.
Mặc dù lực lượng quân sự của đảo Nguyệt Lượng không thể so sánh với nước Hạ, nhưng hắn chỉ cử đi vẻ vẹn hai vạn đại quân Nam Cương thì căn bản là
không thể làm gì đối phương.
“Hắn muốn đánh đảo Nguyệt Lượng với hai mươi nghìn người? Thằng nhóc đó uống lộn thuốc hải!”
“Lão Tô, mau gọi cho thằng nhóc đó, bảo hắn không nên xúc động...” Mấy đại lão gấp đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3491724/chuong-974.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.