Khách sạn lớn Phúc Mỹ chiếm vị trí then chốt trên đảo Nguyệt Lượng, tương đương với khách sạn Hoàng Thành.
Nếu có lãnh đạo của các quốc gia khác tới, họ thường sẽ thu xếp gặp gỡ, dùng chân, nghỉ ngơi ở nơi đây.
Văn phu nhân tổ chức tiệc tại một nơi thế này cũng đủ để biết bà ta nể mặt Lý Trạch Vũ thế nào.
Mỗi một món trong mười tám món ăn đều được chế biến bằng những nguyên liệu tươi ngon, cao cấp nhất được chọn lọc cẩn thận, sau đó được các đầu bếp hàng đầu nấu.
Lý Trạch Vũ cũng không khách sáo, ăn uống thoả thích hết mình.
“Quân đế, tôi kính cậu một ly.” Văn phu nhân giơ ly rượu vang đỏ lên.
Lý Trạch Vũ liếc nhìn chai rượu vang đỏ, suy ngẫm vài giây rồi cười nói: “
Lý Trạch Vũ nhìn đỏ mắt bình rượu tử, nghiền ngẫm cười nói: “La Romanee-Conti, quả là rượu ngon, chẳng trách người ta nói lãnh đạo đảo Nguyệt
Lượng các người sa đoạ, mục nát.”
Ách...
Nụ cười trên mặt Văn phu nhân chợt biến mất tăm, cuối cùng bà ta cũng không nhịn nổi nữa, bùng nổ: “Quân đế, chúng tôi thật lòng muốn nói chuyện tử tế với cậu, cậu không cần phải nói câu nào là vung dao câu đó thế chứ?”
“Nói chuyện ư? Tôi và các người thì có gì để nói?”
Lý Trạch Vũ cười khẩy một tiếng, nói: “Cung Vô Địch đâu rồi? Giao Cung Vô Địch ra đây cho ông.”
Văn phu nhân nhìn thoáng qua Tiêu Mỹ Mỹ, bà ta cũng ngầm hiểu ý, đứng dậy nói: “Quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3491719/chuong-969.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.