Tô Đại Cẩu gật đầu, nói: “Tôi sẽ cho người đi làm ngay.”
“Khoan đã!” Văn phu nhân bỗng lên tiếng kêu dừng: “Có thể lần này nước Hạ
sẽ làm thật, để phòng trừ chuyện lỡ như, hãy để tàu tuần tra sân bay bên ngoài nước Mỹ tới đây, nếu không chắc chắn sẽ không ngăn cản được tướng quân quân
Nam.
“Đã rõ.” Tô Đại Cẩu rời khỏi văn phòng.
Văn phu nhân xoa hàng lông mày, bà ta cảm thấy phiền muộn vô cùng.
Bà ta không hiểu tại sao đang êm đẹp lại biến thành như vậy.
Cung Vô Địch!
Nếu không phải tại cái lão già khốn nạn này thì Quân đế sẽ không đánh gϊếŧ đến tận đảo Nguyệt Lượng, bọn họ cũng sẽ không xảy ra xung đột với binh lính nước Hạ.
“Người đâu!” Văn phu nhân lạnh giọng hét.
“Cạch!”
Cửa văn phòng bị đẩy ra, một người phụ nữ tóc ngắn, tuổi xấp xỉ với Văn phu nhân bước vào. Bà ta chính là thuộc hạ thân cận của Văn phu nhân - Tiêu Mỹ Mỹ.
“Mỹ Mỹ, đã điều tra ra chưa? Tại sao Cung Vô Địch và Quân đế lại xảy ra mâu thuẫn?” Văn phu nhân hỏi.
Tiêu Mỹ Mỹ cau mày đáp: “Văn phu nhân, tôi đã âm thầm phái người tới đảo Thiên Đường điều tra, nhưng chỉ tra được là Quân đế muốn lấy thứ gì đó của Cung Vô Địch, còn cụ thể là gì thì tôi chưa điều tra ra.”
“Ồ!”
Văn phu nhân tỏ vẻ tò mò, dường như bà ta rất muốn biết đó là thứ gì mà có thể khiến Quân đế để tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3488412/chuong-962.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.