"Đi thay quần áo đi."
"Anh đi ra ngoài."
Triệu Như Mộng yêu cầu.
"Đều là đôi vợ chồng già, cũng không phải chưa từng xem..." "Anh đi ra ngoài!"
Lý Trạch Vũ còn muốn giở trò lưu manh, Triệu Như Mộng cao giọng hét lớn suýt chút nữa khiến cho lỗ tai của Lý đại đương gia thủng mất.
Một mình Triệu Như Mộng ởi vào trong toilet, cầm lấy bộ quần áo thay một lượt.
Kích cỡ rất phù hợp, ngay cả kích thước của áo trong cũng không chênh lệch giống như lòng sông so với mặt biển!
Dù sao Lý đại đương gia cũng là cao thủ săn mồi, số người phụ nữ hắn đã chạm qua nhiều không đếm được chứ đừng nói là sờ qua, chỉ cần nhìn một cái đã có thể đoán được số đo ba vòng của đối phương.
Một lát sau.
Triệu Như Mộng đi từ trên du thuyền xuống.
Lý Trạch Vũ ngừng nói chuyện phiếm với Bute, xoay người vẫy tay: "Chúng tôi đi đây."
Sau khi nói xong chỉ lên một chiếc máy bay trực thăng: "Em đi lên đó chờ anh trước đi."
Triệu Như Mộng không nói gì, cúi đầu không dám nhìn thẳng vào ánh mắt của người khác, đi lên máy bay trực thăng giống như chạy trốn.
Lý Trạch Vũ ôm Bute một cái, lại bắt tay một cái.
Bute vừa vẫy tay vừa nói: "Chờ đến khi chiến tranh giữa nước Hùng và nước
Tiểu Lan kết thúc, tôi sẽ đến nước Hạ tìm anh, đến lúc đó phải giới thiệu cho tôi mấy em gái xinh xắn đấy nhé!"
"OK!"
Lý Trạch Vũ khoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3483458/chuong-948.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.