“Thư bỏ vợ...” Khóe miệng Lý Trạch Vũ hơi co rút mấy lần.
Mẹ nó thời nào rồi còn thư bỏ vợ nữa.
Nếu như không phải biết bộ lạc này gần như ngăn cách với đời, hắn thật sự sẽ hoài nghi bản thân đã trở về cổ đại.
“Cái đó, em không biết gần nửa năm nay thời gian anh ở nước ngoài nguy. hiểm cỡ nào đâu, nhiều lần anh xém chút chết rồi, vốn không có thời gian nghĩ tới chuyện nhi nữ tình trường.” Vì viện lý do, Lý Trạch Vũ cố ý nói ngoa.
Ví dú ở nước Anh xém chút bị đội đặc chiến đánh cho thành cái sàng, ở nước Mỹ lại xém chút chết dưới tay Tam đại Tu La Vương, còn có một đám quái vật hút máu suýt nữa hút sạch máu của hắn.
Nói gần nói xa nghĩa là muốn nhắc nhở Triệu Như Mộng, không tính non nửa thời gian nửa năm đã qua, phải bắt đầu tính toán lại thời gian hai tháng.
“Anh xác định sẽ không lừa em nữa?” “Anh thề tuyệt đối không lừa em.” Lý Trạch Vũ giơ thẳng ba ngón tay lên, thề son sắt: “Nói là hai tháng nhưng không chừng hai ngày nữa anh sẽ chuẩn bị xong,
đến lúc đó lặng lẽ bò lên giường của em, em cũng đừng trách anh.”
“Được, vậy em chờ anh.” Gương mặt nhỏ của Triệu Như Mộng đỏ lên, vén rèm cửa lên rời đi giống như chạy trốn.
Lý Trạch Vũ khế thở ra, lập tức nằm lên giường chuẩn bị hẹn hò với Chu Công. Cùng lúc đó.
Triệu Như Mộng rời đi cũng không trở về ngủ mà đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3481356/chuong-926.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.