“Ngủ đủ rồi.” Ngân Hồ mỉm cười, thuận thế ngồi lên đùi Lý Trạch Vũ.
Lý Trạch Vũ sờ đầu cô rồi cười: “Thành thật khai báo, sao đột nhiên em lại tới?”
Trước đó hắn cố ý để Ngân Hồ lại nước Nhật để giúp đỡ con gái Yoshikawa Tomirou tham chính, tranh thủ lấy được chức thủ tướng trong vòng ba đến năm năm.
Ngân Hồ chắc hẳn biết rõ nước cờ này rất quan trọng với hắn, cho nên không thể đột nhiên rời đi.
Chắc chắn có nguyên nhân.
Quả nhiên!
Ngân Hồ dịu dàng nói: “Người phụ nữ điên Julia kia để em xử lý cho.”
Mặc dù mấy tháng nay cô không ở bên cạnh Lý Trạch Vũ, nhưng từng hành động của hắn cô đều biết rõ.
Có lẽ cô không thể giúp Lý Trạch Vũ chuyện khác, nhưng đối phó phụ nữ cô vẫn có một vài thủ đoạn.
Khóe miệng Lý Trạch Vũ nở nụ cười khổ, thế nào cũng không ngờ Ngân Hồ tới vì chuyện này.
“Em sẽ bảo cô ta sau này thành thật tí.” Giọng nói Ngân Hồ không lớn nhưng lại rất tự tin.
“Phải có chừng mực, dù sao…” Nói đến đây, Lý Trạch Vũ muốn nói lại thôi.
Ngân Hồ khéo hiểu lòng người nói: “Dù sao cô ta có quan hệ kia với anh, đúng không?”
“Chậc chậc.” Lý Trạch Vũ nhếch miệng, giải thích: “Là cô ta dụ dỗ anh, tuyệt đối không phải anh chủ động.”
Ngân Hồ trợn mắt, châm chọc nói: “Đàn ông các đều chỉ có một đức hạnh, sau khi ăn vụng chỉ muốn rũ bỏ trách nhiệm, cứ giống như các anh rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3470724/chuong-875.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.