Lý Trạch Vũ cười như không cười nói: "Bán đảo Granville là địa bàn của cậi đến nơi đó cho dù tôi có biết tung tích Cốt Cầm thì cậu còn để cho tôi an toàn rời đi hả?"
Cái này cũng không được, cái kia cũng không được, Brandy nhất thời không có biện pháp tốt nào khác.
Có điều hắn ta đã hạ quyết tâm rồi, trước khi an toàn của mình chưa được bảo đảm thì có đánh chết hắn ta cũng không thể nói ra tung tích của Cốt Cầm.
"Cậu chỉ cần tin tôi một lần cuối cùng, chỉ cần cậu nói ra tung tích của Cốt Cầm, chắc chắn tôi sẽ thả cậu đi!"
Trong lúc nói chuyện Lý Trạch Vũ giơ ba ngón tay lên: "Tôi có thể thề!"
Brandy lắc đầu, nói gì cũng không chịu tin.
Mắt thấy tên này không dễ lừa, Lý Trạch Vũ đảo tròng mắt, không kiên nhẫn nói: "Vậy thì tốt thôi, tôi không cần cậu nói tung tích Cốt Cầm nữa, dù sao chính cậu cũng nói hoa Trường Sinh vô dụng với ta, cho nên... Tôi vẫn cứ xử lý cậu thôi."
Nói xong hắn định kéo rèm cửa sổ ra lần nữa.
Brandy vội vàng khuyên can: "Đừng, đừng mởi"
Lý Trạch Vũ dừng tay lại, xoay người nhìn về phía Brandy: "Tôi cũng không
muốn gϊếŧ cậu nhưng mà... Cậu không có giá trị lợi dụng với tôi, hơn nữa thả cậu rời đi cũng như là thả hổ về núi vậy!"
"Có giá trị lợi dụng, có mài"
Brandy thật sự sợ cảm giác bị ánh mặt trời chiếu rọi, hắn ta ra sức khẩn cầu: "Hoa Trường Sinh là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3465362/chuong-839.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.