Hai mươi tỷ đô Mỹ, đã là hơn phân nửa tài sản của Brandy.
Ban đầu muốn dùng tiền để xua đuổi tai họa, chỉ cần lần này hắn ta thoát được thì sau này sẽ tìm cách lấy lại cả vốn lẫn lãi từ Quân Đế.
Nhưng bây giờ thấy ý của đối phương, rõ ràng không có ý định buông tha hắn ta!
"Quân Đế, cậu là Tiểu Lang Quân thành thật đáng tin cậy, cậu không thể nói mà không giữ lời chứ."
Brandy tức giận.
Lý Trạch Vũ cười hắc hắc nói: "Tôi chỉ là nói không gϊếŧ cậu, cũng có nói là sẽ tha cho cậu đâu!"
"Cậu...
Brandy thấy hắn chơi chữ với mình thì cảm thấy vừa tức vừa giận vừa không biết làm sao.
Lý Trạch Vũ đảo mắt, hỏi: "Tôi vừa mới nghe nói cậu chuẩn bị đến nước Hạ sao?"
"Không, không có, bổn vương không có việc gì sao lại đi nước Hạ làm gì chứ?”
Nghe vậy, trong mắt Brandy hiện lên một tia kinh hoảng, mặc dù thoáng qua tức thì nhưng vẫn bị Lý Trạch Vũ bắt được.
"Hì hì hì..." Lý Trạch Vũ nghiền ngẫm cười cười, nháy mắt với Lang Vương, nói: "Bạn làm cùng ơi, tôi nghe nói lúc trước ông đã nghiên cứu ra mười mấy loại ép cung, hôm
nay có thể để cho anh em mở rộng tầm mắt hay không?"
Lang Vương xoa xoa tay, vẻ mặt phấn khởi nói: "Đương nhiên không thành vấn đề!"
Dứt lời ông ta không có ý tốt đi về phía Brandy. "Làm càn, bọn mày muốn làm gì với Thân Vương?”
Mặc dù mất đi sức chiến đấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3464471/chuong-832.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.