"Wow, chiếc xe kia đẹp quái” "Đương nhiên, do nước Hạ chúng tôi sản xuất ra đó!"
Bên trong sòng bạc Las Vegas, một chiếc Hongqui H9 rất dễ nhìn thấy, thu hút phần đông ánh mắt của người qua đường.
Lang Vương vừa là tài xế vừa kiêm hướng dẫn viên du lịch, giới thiệu sơ qua mấy kiến trúc nối tiếng.
"Lão Nam!"
Cẩu Phú Quý cảnh cáo ông ta sâu sa: "Nếu thiếu gia nói cho ông thể hiện kỹ năng, có lẽ là muốn cho ông ra tay, đến lúc đó đừng để mất mặt người nước Hạ chúng tai"
“Cần cậu nói sao!"
Nam Cung Thạc khinh bỉ, ông ta vô cùng tự tin nói: "Khi tôi còn ở Nhật Bản, tôi đã khiến bọn họ phải gọi cha gọi mẹ, lần này cũng giống vậy!"
"Đúng, tôi rất có niềm tin với lão Nam." Vật Tương Vong ngồi ghế phụ quay người lại, đồng thời giơ ngón tay cái lên.
Nam Cung Thạc dùng giọng bề trên dạy bảo: "Hai người các cậu cũng không được ham chơi, lúc tôi ở tuổi các cậu, thực lực đã đến cảnh giới Tông Sư!"
"Không vội không vội, thiếu gia nói, chờ sư phụ chúng tôi tìm được dượu liệu tẩy tủy, thay gân, thiếu gia sẽ tẩy tủy thay gân cho chúng tôi, đến lúc đó chúng tôi luyện công một năm sẽ bằng người khác luyện một trăm năm!"
Cẩu Phú Quý nói xong thì vỗ vai Nam Cung Thạc, nói tiếp: "Không cần lo lắng, chờ tôi và Tương Vong trở thành tuyệt thế cao thủ, chắc chắn sẽ bảo vệ ông."
"Tôi cảm ơn cậu trước."
Khóe miệng Nam Cung Thạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3461824/chuong-798.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.