Một thành viên trong tộc Bất Tử quay đầu lại nói: “Công tước đại nhân, loài người này quá mạnh, tôi sợ.”
“Bốp!
“Mày sợ con khỉ!” Adams tát một phát, lớn tiếng mắng: “Tộc Bất Tử chúng ta là sinh vật mạnh nhất trên đời, mà hắn chỉ là một con người hèn mọn.”
Thành viên tộc Bất Tử kia cảm thấy rất tủi thân. “Ông không sợ, vậy bản thân ông sao không lên?” Lý Trạch Vũ hài hước hỏi.
Vừa nói xong, tất cả thành viên tộc Bất Tử đều nhìn về phía Adams, trong mắt lộ ra vẻ thắc mắc.
Giống như đang nói: “Người ta nói không sai, nếu ông không sợ, vậy sao ông không lên?”
Adams đỏ mặt, hiển nhiên là bị chọc tức.
Một chiêu của Lý Trạch Vũ đã xử lý năm sáu thuộc hạ của ông ta, đủ để chứng minh không thể khinh thường thực lực của đối phương.
Cho nên ông ta muốn thuộc hạ còn lại đi thăm dò thật giả.
Nhưng bây giờ nếu như ông ta còn không ra tay thì còn có uy tín gì trước mặt thuộc hạ?
“Quân Đế, mày muốn chết.”
“va...” Adams không dám khinh thường, ông ta lập tức tiến vào trạng thái cuồng hóa, đồng thờ lấy chai máu mang theo người mở ra uống cạn.
Máu mới, có thể khiến thân thể tộc Bật Tử khích hoạt sức mạnh lớn hơn.
“Vùi" Adams dẫn đầu tấn công trước.
Thành viên tộc Bất Tử còn lại biết không cần bọn họ ra tay nên đều thở phào. nhẹ nhõm.
“Các anh cảm thấy loài người kia sẽ là đối thủ của công tước đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3459665/chuong-793.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.