Vật Tương Vong cố nén cười, hỏi: “Lão Nam, cơ thể ông ổn chưa vậy?”
“Chẳng lẽ cậu vẫn chưa biết thực lực của ông đây à? Không phải chỉ là đánh bài Poker thôi sao? Cậu coi thường ai vậy?”
Dường như Đại Hộ Pháp rất tự tin vào “kỹ năng đánh bài” của mình.
“Được rồi!"
Giây tiếp theo, Vật Tương Vong quay đầu nói với cô gái: “Người đẹp, vị này muốn hẹn cô tìm một nơi không người làm ván bài Poker, giá cả không thành vấn đềt"
“Ha ha ha...”
Cô gái cho rằng vẻ đẹp của mình có thể khiến một ông già si mê, miệng cười tươi rói: “Thưa ông, thật ngại quá, tôi sợ đánh được nửa ván bệnh tim của ông lại
tái phát, vậy nên bỏ đi!”
Đúng là người của tộc Bất Tử thích máu tươi, nhưng họ vẫn thích những người trẻ tuổi hơn chút, phù hợp với gu thẩm mỹ riêng của mỗi người bọn họ.
Còn về phần một ông già, cô ta thật sự không há miệng được!
“Lão Nam, cô ta châm biếm, nói ông không được!" Dứt lời, Vật Tương Vong tỏ thái độ chế nhạo.
“HừI”
Bao lâu rồi Đại Hộ Pháp mới bị người ta khinh thường, ông ta thẹn quá hoá giận, ra tay điểm nhẹ mấy cái lên người cô gái.
“Fuck, ông làm gì tôi vậy?” Cô gái phát hiện cơ thể mình không thể động đậy, sự hoảng loạn hiện rõ trong đôi mắt cô ta.
Vật Tương Vong ở bên cạnh lên tiếng trấn an: “Đừng lo lắng, chúng tôi sẽ không làm cô tổn thương, chúng tôi chỉ muốn nghiên cứu cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3459655/chuong-783.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.