Ông đây ở nhà đọc báo uống trà, tận hưởng tuổi già, đang yên đang lành phải chạy đến nơi xa xôi như này đánh đánh gϊếŧ gϊếŧ, còn hỏi ông đây có phấn khích không!
Phấn khích cái rắm!
“Tinh!”
Cửa thang máy mở ra.
Người phụ nữ dẫn ba người vào phòng.
“Thiếu gia, hu hu hu... cuối cùng cũng gặp lại anh, em nhớ anh quái
“Thiếu gia, một ngày không gặp, như cách ba thu, về sau chúng ta đừng xa nhau nữa!”
Cẩu Phú Quý và Vật Tương Vong vừa mới gặp lại đã tranh giành lòng trung thành.
Cũng may Lý Trạch Vũ cũng đã quen với tính cách của hai người tùy tùng này, nếu không thể nào hắn cũng thấy ghê tởm đến mức nôn hết cơm hôm qua ra.
Hắn biết nhưng Lang Vương không biết.
“Mẹ nó, hai người đến từ hành tinh nào vậy, đây là lời đàn ông nói sao, khiến ông đây nổi hết da gà!
“Mẹ nó, ông là ai?” “Quỷ già, muốn đọ sức không?”
Cẩu Phú Quý và Vật Tương Vong có thể không tức giận với Lý Trạch Vũ nhưng nếu người khác dám làm càn trước mặt họ, xem bọn họ có đánh không.
“Fuck, các người có biết ta là ai không?”
Ngoại trừ Lý Trạch Vũ, không có ai dám ở trước mặt Lang Vương hung hăng như vậy.
“Vậy ông có biết chúng tôi là ai không?”
Vật Tương Vong càng hống hách. Cẩu Phú Quý đã xắn tay áo, bộ dạng có thể ra tay bất cứ lúc nào.
“Im miệng hết cho tôi!”
Lý Trạch Vũ hét lớn.
Phút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3457557/chuong-773.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.