Hắn thừa nhận những người trong miệng U Linh nếu bắt tay nhau thì sẽ là một đội hình không tệ, nhưng cũng chỉ khiến hắn hơi cọng trọng mấy phần thôi.
Huống chỉ...
“U Linh, vừa nấy ông mới nói mấy người, sao mới chỉ có ba người các ông, những người khác đâu?” Lý Trạch Vũ ra vẻ không hiểu hỏi.
Nghe vậy, U Linh quay đầu nhìn, cũng không nhìn thấy bóng dáng đám người Lang Vương, ông ta không khỏi nhíu mày.
Ibu có vẻ hơi bất mãn: “Lang Vương bọn họ đang làm cái quái gì vậy, sao vẫn chưa xuất hiện?”
“Lang Vương đến rồi...” Milro vừa nói xong, chỉ thấy hình bóng vạm vỡ của Lang Vương khá dễ thấy dũng cảm xuyên qua đám đông đi tới bên cạnh mấy người U Linh.
“Lang Vương, mấy người Maipi bọn họ đâu?” Lông mày nhíu lại của U Linh cũng không giãn ra.
“Mẹ nó!” Lang Vương tức giận mắng rồi nói tiếp: “Mấy tên kia đều là hạng người ham sống sợ chết, mắt thấy người U Linh điện các ông liên tục bị đánh cho tháo chạy thì đã lâm trận bỏ chạy rồi.”
Cái gì? Nghe tin tức này trên mặt U Linh lập tức xuất hiện vẻ giận dữ.
Phải biết mấy người Maipi bọn họ đều nhận tiền của ông ta, bây giờ vậy mà chạy rồi?
Ngay cả tiền của U Linh đại đế ông ta cũng dám hack, không muốn sống nữa sao?
“Haizz, thế giới ngầm còn phải xem Tứ Đế, Bát Vương, Thập Nhị Tướng chính là một trò cười.” Milro không nhịn được mỉa mai.
Lang Vương khoát tay áo nói: “Đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3455114/chuong-748.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.