“Xong đời, các anh em, chúng ta nên lên sàn
“Gϊếŧ...”
Hơn một trăm người cùng hò hét. Đăng đăng sát khí!
Lý Trạch Vũ liếc xéo mọi người, nghiêm mặt nói: “Mặc dù sống chết có số,nhưng tôi hy vọng các người đều sống sót thật tốt.”
“OK!”
“Đại đương gia yên tâm... Mọi người rối rít."
Lý Trạch Vũ khẽ gật đầu, lập tức xông về phía máy bay trực thăng đã sớm chuẩn bị kỹ càng kia trước.
Có người thì leo lên máy bay trực thăng, có người thì cùng Brien chạy bộ về phía trước.
Nhiệm vụ tối nay của bọn họ chính là ôm cây đợi thỏ bên ngoài căn cứ số 0, người U Linh điện hễ dám trốn thì sẽ lập tức bị bọn họ xử lý.
Lý Trạch Vũ hạ mệnh lệnh chết, không cần tù binh mà chám tận gϊếŧ tuyệt. Mấy phút đồng hồ sau.
Một tiếng phá hủy đinh tai nhức óc vang vọng căn cứ số 0, cửa lớn ầm vang ngã xuống đấy.
Mười mấy thành viên U Linh điện đứng gác ngay lập tức nhấc súng máy hạng nặng lên.
“Bằng bằng..” Bọn họ còn chưa kịp mở khóa an toàn thì tiếng súng khác đã vang lên trước.
“A... A..” Trên bầu trời, mấy binh sĩ quân U Minh đang nã súng bản tỉa. Không phát nào trượt! Trong tòa nhà căn cứ.
U Linh vẫn chưa thấy sợ, ngược lại vô cùng kích động hét lớn: “Không cần tìm, tự bọn họ đưa tới cửa.”
Milro cười lạnh: “Lá gan Quân Đế quả thật đủ lớn, biết rõ rơi vào tình huống ắt phải chết còn dám tới.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3451425/chuong-744.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.