“Thật mạnh.” Lawrence thầm nghĩ trong lòng, đồng thời nhờ đó nhảy vọt lên không trung, hai chân lập tức quét ngang ra ngoài.
“Oành oành..” Lý Trạch Vũ mạnh mẽ đập vào gót chân của đối phương.” “Răng rắc.”
“Ui da...” Đầu tiên là tiếng xương gấy vang lên, sua đó chính là một tiếng kêu rên.
Chỉ thấy mặt mũi Lawrence đầy đau đớn, khuôn mặt vặn vẹo.
“Âm!” Lý Trạch Vũ tiện thể quật ngã đối phương xuống đất bằng một chân, được thế không buông tha người, hắn tiến một bước đến gần hơn và cúi xuống đối mặt Lawrence, tung ra một loạt cú đấm.
“Binh bốp...”
“A... Phụt..” Lawrence đau đến mức cong người, gương mặt vặn vẹo xuất hiện một vệt xanh một vệt tím.
Sau một loạt cú đấm kết hợp, Lý Trạch Vũ đá một cú ra, cơ thể của Lawrence. cọ sát xuống đất và đập mạnh vào tường.
Cảnh tượng này thực sự khiến mấy người Andres choáng váng.
“Trưởng quan, chúng ta... mau trốn... đi!” Vẻ mặt Jack đần độn, trong lòng muốn chạy trốn, nhưng hai chân hoàn toàn không nhấc lên nổi.
Dưới tình huống hoảng sợ cực độ, đầu óc không thể khống chế cơ thể.
Tình huống của Andres không khác mấy.Jacj, ngây ra như phỗng sững sờ tại chỗ.
Nemanja thì càng không cần phải nói, vốn dĩ bản thân bị trọng thương, ngay cả đứng dậy cũng tốn sức, nào còn sức chạy trốn?
Lý Trạch Vũ đi đến trước mặt Lawrence, giãm một phát lên mặt ông ta: “Nhớ kỹ, kiếp sau cũng đừng dùng mắt chó để nhìn người.”
“Đừng... Đừng gϊếŧ tôi, hảo hán tha mạng...”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3444520/chuong-721.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.