"Mặc kệ như thế nào các người nhất định phải nghĩ cách đem tiến sĩ Chử quay về, nếu không tổn thất mà nước Mỹ của chúng tôi vì thế phải chịu sẽ tính hết lên đâu các người!"
Thái độ Elif hung hăng khác thường.
Gân xanh trên trán của Alec cũng nổi lên, cố nén cơn giận nói: "Theo như: cấp dưới của tôi nói, tiến sĩ Chử là bị máy bay chuyên dùng Thánh Đình dẫn đi, hy vọng nước Mỹ của các người có thể đích thân ra mặt tạo áp lực cho Thánh Đình, bất kể như thế nào cũng không được để bọn họ thả người đi!"
"Được."
Elif cũng biết hiện giờ không thể hành động theo cảm tính, sảng khoái đồng
Cúp điện thoại, sắc mặt Alec vẫn u ám như cũ.
"Bảo Lawrence đến gặp tôi!"
"Vâng!"
Mười phút sau, một binh sĩ đi theo người dẫn đường tới văn phòng.
Tuy ông già có thân hình gầy nhỏ, nếp nhăn trên mặt chăn chịt như cầu thang, những thần thái cả người rất sáng láng, bước đi như gió, hơn nữa đôi mắt ông ta đặc biệt sắc bén.
Lawrence, là hộ vệ mạnh nhất trong trăm năm qua của nước Anh.
Thực lực của ông ta, những kẻ mạnh bên ngoài đều không được biết, thậm chí những người biết đến sự tồn tại của ông ta càng ít hơn.
“Alec, vội vã tìm tôi thế là có chuyện gì?”
Lawrence không mời tự ngồi, thậm chí gọi thẳng tên của Alec."
Alec cũng không vì thế mà tức giận, ngược lại đặc biệt cung kính nói: "Lawrence, có chuyện phiền phức cần ngài giúp."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3444516/chuong-717.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.